Cảnh Ngọc Ninh giống như vừa nghe được một câu chuyện cười.
Cô nhìn về phía Mộ Ngạn Bân mỉa mai: ”Ý anh là, chỉ có bọn họ? Còn anh thì không sai?”
Mộ Ngạn Bân đờ người.
Hắn hít sâu một hơi, giải thích: ”Tối hôm qua tôi cũng không biết cô bị bỏ thuốc, lúc đó quả thực thấy cô có chút không ổn lắm, nhưng lại không nghĩ đến chuyện đó, hơn nữa lúc ấy tôi định giúp cô, nhưng Diệp Nhã bỗng nhiên đau bụng, tôi không thể bỏ mặc cô ấy được.”
Cảnh Ngọc Ninh nhướng mày: ”Sau đó thì sao? Con của cô ta mất rồi à?”
Mộ Ngạn Bân ngưng lại một chốc, cuối cũng vẫn trả lời: ”Chưa ”
”Nếu chưa vậy sao lại đột nhiên vô duyên vô cớ đau bụng? Hơn nữa không phải lúc tôi mới gặp cô ta, thấy cô ta vẫn ổn đấy sao? Còn chẳng giống như có dấu hiệu sinh non chút nào!”
Sắc mặt Mộ Ngạn Bân lạnh lùng: ”Cô có ý gì?”
Cảnh Ngọc Ninh cười một tiếng: ”Chẳng có ý gì cả, chỉ cảm thấy việc như vậy mà cũng có thể lừa được anh, Mộ Ngạn Bân, xem ra trước kia là tôi đánh giá anh quá cao rồi!
”Cảnh Ngọc Ninh!”
Mộ Ngạn Bân không chịu được vẻ mặt khinh thường của Cảnh Ngọc Ninh.
Điều đó làm hắn liên tưởng đến rất nhiều…rất nhiều…
Hắn trầm mặt, nghiến răng nói: ” Cô đừng nói khó nghe như vậy có được không? Dù sao Diệp Nhã cũng là em gái cô, cô không thích thì sau này không gặp nữa, hà cớ gì phải nguyền rủa người khác ác độc như vậy? Cô không giống như trước nữa rồi.”
Sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-quoc-dan/1475703/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.