Lục Trình Niên quay đầu qua, cuối cùng ánh mắt rơi xuống trên mặt cô. Người phụ nữ nhỏ bé mặc áo khoác ngoài màu be vẫn có vẻ ngoài sạch sẽ, nhẹ nhàng khoan khoái như trước, nhưng dường như nỗi buồn sâu thẳm trong đôi mắt cô còn chưa hoàn toàn rút đi, bị ánh mắt sắc bén của anh bắt giữ. Ánh mắt anh thâm trâm, cũng không nói gì, chỉ khẽ gật đầu. “Ừm, uống một chút.” Cảnh Ngọc Ninh cười gượng. Người đàn này đúng là biết nói dối, ngửi nồng độ cồn này, đâu phải uống một chút? Rõ ràng uống rất nhiều! Nhưng cô không có lập trường, cũng không thể không thấy xấu hổ mà quan tâm anh, nên chỉ mím môi không nói gì. Tô Thâm quay đầu lại, mỉm cười hỏi cô: “Cô Cảnh, cô sống ở đâu?” Cảnh Ngọc Ninh báo một địa chỉ, Tô Thâm đưa vào định vị rồi mới khởi động xe. Bên trong xe rất yên tĩnh, hai tay Cảnh Ngọc Ninh giao nhau đặt ở trên đùi, đầu quay về phía ngoài cửa sổ. Có lẽ do khí tràng của người đàn ông bên cạnh thật sự quá mức mạnh mẽ, Cảnh Ngọc Ninh không hiểu sao có chút cẩn trọng, lưng cứng đờ. Lục Trình Niên nhìn bộ dáng cẩn trọng của cô, khẽ nhếch khóe môi. “Lúc nãy em đi ra từ nhà họ Cảnh?” Cảnh Ngọc Ninh sửng sốt một chút mới phản ứng lại: “A, đúng vậy” “Theo tôi được biết em không hay về nhà, sao tự dưng lại tới đây?” Thân là người phụ nữ đã ngủ với ông chủ lớn, Cảnh Ngọc Ninh cũng không trông cậy vào việc ông chủ lớn không điều tra về mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-quoc-dan/1475684/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.