Tống Vi Vi cảm giác lỗ tai trước mặt phảng phất có mấy trăm con muỗi ong ong đại hợp xướng, lặng lẽ xát lỗ tai nghiến răng.
Cút đi!Thật sự muốn đánh cô!
Nhân viên trang điểm thật đáng sợ, chắn lấy ánh mắt giết người của Tống Vi Vi, một bên tận lực đẩy mạnh tiêu thụ các loại sản phẩm, một bên tại gương mặt Tống Vi Vi trét lên một tầng lại một tầng, ước chừng nửa giờ mới yên tĩnh.
Chờ hết thảy chấm dứt, Tống Vi Vi đeo đồ trang sức trang nhã, đổi y phục, Dung Mạn cảm thấy mỹ mãn ngồi ở trên ghế, nhìn trên mặt Tống Vi Vi sáng rọi động lòng người, cảm giác đặc biệt có thành tựu.
"Ha, không hổ là hoa khôi khoa ngôn ngữ của đại học Thanh Ngữ, ba năm thức đêm hủy làn da còn có thể đẹp như thế."
Tống Vi Vi không quen giật nhẹ quần áo: "Hoa khôi là cái quỷ gì?"
"Mẹ kiếp, cậu không biết? Thời đại học tất cả mọi người đều gọi cậu là hoa khôi khoa ngôn ngữ, có rất nhiều người theo đuổi cậu, tôn cậu là nữ thần."
"Việc này sao mình lại không biết?" Tống Vi Vi mơ màng.
Tống Vi Vi kỳ thật rất thanh tú xinh đẹp, tuy rằng bởi vì thức đêm thoạt nhìn tiều tụy, nhưng nàng có một đôi mắt biết nói, lông mi cong đậm và đẹp, lông mày có chút hơi mảnh dài, đuôi mắt hơi nhếch lên phảng phất giống tiểu hồ ly, phá lệ có hương vị, mũi miệng khả ái, làn da trắng noãn tươi ngon mọng nước, tóc buộc thành tóc đuôi ngựa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-nang-song-lai/2515028/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.