Này con mẹ nó thật sự không phải hắc phấn sao?!
Cho dù là Đại Kim chủ, cũng không thể nhẫn được nữa!
Tống Vi Vi không chút lưu tình nào trả lời:【 rút ra Đồ Long đao 】【cười tà】 xin lỗi, hôm nay nữ nhất cũng là nam nhất.
Thông báo điên cuồng hiện lên, Tống Vi Vi mở lên thấy, quả nhiên là lái xe.
【 lái xe 】: Đại đại, cô thật là tàn nhẫn [ bụm mặt ]! Nhưng mà, tôi lại yêu cô như vậy.
Đại đại đại đại tôi yêu cô, tựa như chuột con yêu gạo vậy đó.
【 Vi Vi 】: Ngượng ngùng, tôi không yêu cô [tái kiến ]
【 lái xe 】: Không quan hệ, tôi yêu cô là được [mặt ngượng ngùng]
Năm tháng đem đối phương da mặt dày như tường, Tống Vi Vi đã sớm tràn đầy cảm xúc.
【 Vi Vi 】: Biết mấy chữ êm dịu mà lăn đi viết như thế nào không? Nếu như cô ở dưới văn lại viết mấy dòng làm cho nữ nhất nữ nhị chung một chỗ nữa, thì chúng ta liền chia tay đi!
【 lái xe 】: [mặt kinh sợ ] a! Đại đại qaq tôi đã sai! Ayy ayy ayy quỳ cầu tha thứ. Người ta, người ta chỉ là muốn cô liếc mắt tới nhiều hơn nữa mà.
【 Vi Vi 】: [ nôn mửa ] mặt của cô rụng trên đất, đam mê nhặt nhặt ——
【 lái xe 】: Ân ~ người ta mới không cần đâu, còn phải rửa, tặng cho cô nữa *chớp chớp nháy mắt*
【 Vi Vi 】: [ thủ động tái kiến ]
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-nang-song-lai/2515020/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.