Tuy quá trình phức tạp, nhưng cuối cùng có được kết quả tốt, Cố Văn Sam ôm Tống Vi Vi, ngửi hương thơm nhàn nhạt trên tóc cô, lòng vui mừng hát ca, cảm giác như trời xanh bao la, ấm áp, hạnh phúc sắp xỉu.
Trong khoảnh khắc hài hòa không gì sánh bằng này, một giọng oang oang vang lên khiến Cố Văn Sam căm hận đến tận xương tuỷ.
"Cố nữ thần! Cố nữ thầnnnnn ——!"
Mẹ...
Trong nháy mắt, Cố Văn Sam dường như nghe được lý trí trong đầu mình đứt đoạn.
Tôi đã gây thù chuốc oán với ai cơ chứ?
Nàng chậm rãi quay đầu lại, thấy anh cảnh sát khi nãy đang ở ngoài cửa, quơ tay múa chân gọi tên cô.
Thật ngại quá, gió quá lớn bảo bảo không nghe rõ!
Chỗ đó có người à? Gió tuyết của tháng 12 đã che mất mắt trẫm rồi, trẫm nhìn không thấy!
Cố Văn Sam muốn vờ không biết gì cả, nhưng trong lòng đã trống rỗng - Tống Vi Vi đẩy nàng ra.
Cảnh sát trẻ chào bảo vệ canh cổng một cái, sau đó cười hì hì chạy vào.
"Cố nữ thần vội vàng quá, may là lúc xuống xe anh đã nhìn thoáng qua, không thì đồ của em đã rơi trên xe anh rồi." Anh ta xòe tay đưa ra trước mặt hai người, một cái hộp nhỏ màu hồng phấn dễ thương trên tay, "Nữ thần, em mua nhẫn à, muốn tặng cho bạn trai sao? Thật là lãng mạn quá, không hổ danh là nữ thần. Nhưng việc tỏ tình tặng nhẫn vốn là việc của đàn ông con trai, chắc là bạn trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-nang-song-lai/2514986/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.