Tiết Phó Niên nghe thấy tiếng mở cửa liền quay đầu "nhìn" Quý Duẫn, mái tóc dài của nàng nhẹ nhàng xoã hai bên vai, xoã nhẹ trước ngực.
Ánh nắng từ ngoài cửa sổ lọt vào, vừa đủ để Quý Duẫn có thể nhìn thấy khuôn mặt tú lệ xinh đẹp của Tiết Phó Niên, mờ ảo dưới ánh mặt trời, trông có chút ôn hoà ấm áp.
"Chị mua ít rau và thịt về, em muốn ăn gì, chị sẽ nấu cho em ăn." Khi Quý Duẫn nhìn thấy Tiết Phó Niên, nhịp tim đang đập mạnh lại như dịu lại, kinh ngạc nhìn Tiết Phó Niên, lúc này mới mở miệng.
Vừa nói vừa xoay người, vừa đem túi trong tay mở ra, sắp xếp rau củ vừa mua về cất vào tủ lạnh ngăn nắp.
Tiết Phó Niên nghe tiếng Quý Duẫn mở lời, khoé môi hơi buông lỏng, sau đó liền nhếch khóe môi cười: "Chị cứ quyết định đi, em cũng không có kén ăn."
Quý Duẫn đang dọn dẹp, nghe Tiết Phó Niên nói xong liền nhướng mày, càng ngày càng ít có cô gái không kén ăn, mà đối với một tiểu thư sống an nhàn như Tiết Phó Niên mà nói, càng cảm thấy đáng thương.
Quý Duẫn đem đồ ăn vặt đã mua ra, đến bên cạnh Tiết Phó Niên, đem đồ ăn vặt nhét vào tay Tiết Phó Niên: "Đưa cho em mấy bộ kịch truyền thanh, sao lại không nghe?"
Tiết Phó Niên nhận lấy đồ Quý Duẫn đưa cho, sờ trên sờ dưới, răng cưa lởm chởm khiến thịt đầu ngón tay hơi đau, đến khi nghe thấy âm thanh bên trong, Tiết Phó Niên hơi mỉm cười: "Chị không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-nang-mu-sao/3352126/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.