- Editor: BlackObs
"Cảm ơn em". Hứa Hạ mím môi cụp mắt xuống, siết chặt nắm tay.+
Mục Tiểu Phàm nghe tiếng cảm ơn mà cả người lâng lâng, cô lập tức khoát tay nói: "Học tỷ không sao là tốt rồi, không cần khách sáo đâu."
"Em...." Hứa Hạ giương mắt nhìn Mục Tiểu Phàm, đối diện đôi mắt sáng đang chuyên chú nhìn mình của đối phương, nàng mân môi cảm thấy thật khó mở lời. Một mặt nàng muốn hỏi em ấy có đúng là thích mình hay không, một mặt lại sợ mình đã nghe nhầm, cuối cùng chỉ có thể nuốt suy vấn vào trong bụng, buông ra ba chữ hết sức bình thường: "Không có gì".
Mục Tiểu Phàm đợi nửa ngày tưởng rằng người ta muốn hỏi gì rốt cuộc lại không hỏi, làm cho tâm tình cô thất lạc đôi chút.
Bầu không khí giữa hai người thoáng chốc có điểm ngượng ngùng mất tự nhiên.
"Muộn rồi, phải về ký túc xá thôi." Hứa Hạ lên tiếng phá vỡ cục diện bế tắc.
"Ừ". Mục Tiểu Phàm gật đầu, đi tới chân tường ngồi xổm xuống: "Chị đến đây đi."
Hệt như hôm trước, Mục Tiểu Phàm khom lưng trụ vững, chỉ khác ở chỗ mái tóc nhuộm đỏ đã không còn nữa. Hứa Hạ cũng y vậy, cẩn thận cởi giày ra, đạp lên bả vai của Mục Tiểu Phàm leo lên đầu tường, nàng không lập tức nhảy xuống mà ở trên đó chờ cô.
Mục Tiểu Phàm cảm thụ được độ ấm còn lưu lại trên vai mình, lòng kích động không thôi, ngẩng đầu thấy nữ thần đang chờ mình phía trên, cô nhoẻn miệng cười,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-la-hoc-ty-cua-ta/2478791/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.