_Hàn Gia_
Trước cửa 1 căn phòng có cánh cửa ghỗ đen là hai phần cơm đã được để từ rất lâu. Bên trong căn phòng vô cùng rộng rãi, nhưng mọi thứ như bị đảo lộn lên hết. Ngay dưới sàn nhà lạnh lẽo lầ hai cô gái đang nằm. Cơ thể đầy vết thương, quần áo cũ kĩ rách nát.
- Ưm - Cô gái có mái tóc hồng dài khó khăn mở đôi mắt của mình ra. Cô cố ngồi dậy với thân thể đau nhức. Cô khẽ liếc qua cô gái bên cạnh, cố vươn tay ra để lay cô gái dậy khiến cơ thể cô còn đau hơn. Nhưng cô vẫn cố bởi vì đối với cô những vết thương này không đáng gì cả, cô đã không còn cảm giác với loại đau ngoài thể xác này nữa rồi. Cô gái bên cạnh cảm nhận được có ai đang lay mình thì cố mở mắt ra nhìn. Khi đã xác định được người đã lay mình thì cô vội mở to đôi đồng tử của mình ra. Cô khẽ nói:
- Nguyệt? Là cậu sao? - Cô gái kia nói
- uk, là mình nè. Tuyết, có sao không? - Cô gái tên Nguyệt trả lời
- Mik không sao. Mấy vết thương này thì nhằm nhò gì. - Tuyết khẽ cười.
- uk. vậy là được rồi. Mà chúng ta đang ở đâu đây? - Nguyệt vừa nói vừa ngó ngang ngó dọc.
- Chắc là phòng ngủ. - Tuyết cũng ngó khắp phòng rồi nói
- uk. Lộn xộn quá đi mất. - Nguyệt phê phán
- vậy dọn thôi. - Tuyết đứng dậy nói
- dọn trong bộ dạng này hả?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-hoan-hao-xuyen-vao-phe-vat-vo-nang/3272012/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.