Type: um-um
Lão Peter mắt nhìn mũi, mũi nhìn tim, hận không thể coi như không nghe thấy gì.
Anne thì đứng thẳng gần như biến mình thành tranh dán tường.
Ánh mắt Lộ Tùy đảo quanh một vòng cuối cùng cầm diện thoại bên cạnh lên, đi ra vườn hoa phía ngoài phòng ăn.
Lúc này Vụ Mang Mang đang trên đường ra sân bay, điện thoại trong tay cô sáng rồi tối, tối rồi lại sáng cuối cùng vẫn không gọi điện cho cái người đáng ghét kia.
Lần trước Lộ Tùy đã nói, cãi nhau rồi cô đừng nên chủ động nhận lỗi trước.
Nhưng thật sự quá muốn nhận lỗi, Vụ Mang Mang ra sức kiềm chế bàn tay chỉ muốn bấm gọi điện của minh.
Nhưng đàn ông không được quá nuông chiều, lần này nếu cô nhượng bộ thì sau này e là không còn đứng lên nổi nữa.
Huống hồ gì đây là công việc của cô, Lộ Tùy có phải là không biết chuyện cô xin vào tổ hạng mục này đâu, chỉ là gần lúc xuất phát mới quyết định mà thôi.
Vụ Mang Mang vẫn chưa chuẩn bị tâm lý xong thì nghe có tiếng báo tin nhắn tới.
"Nhớ gọi điện thoại đấy.”
Chỉ vỏn vẹn năm chữ mà thôi, nhưng lại kỳ diệu vô cùng. Vụ Mang Mang vội vàng nhắn lại, "Nhất định rồi, nhớ phải nhớ em đó, yêu anh, mum mum da~"
"Yêu anh, mum mum da~" trên mạng chì là câu hàn huyên bình thường, nhưng đối với người không hề biết ngôn ngữ mạng như Lộ Tùy mà nói thì mấy chữ này bỗng dưng lại đâm trúng vào nơi mềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-dien-xuat/2761185/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.