Vụ Mang Mang làm gì cũng thích đông vui nhiều người, nên cô tuyệt đối không bao giờ muốn đi ăn cháo một mình như Lộ Tùy cả.
Đi như vậy không phải là ăn cháo, mà là đang thưởng thức nỗi tịch mịch.
"Ờ." Lộ Tùy đáp, tự rót một cốc trà, sau đó nhìn vào vị trí trống bên cạnh Vụ Mang Mang.
"Tôi đi cùng bạn, không phải một mình." Vụ Mang Mang giải thích.
"Ừm." Lộ Tùy trả lời lấy lệ.
Thật ra bên cạnh có bộ bát đũa là đủ chứng minh, nếu Vụ Mang Mang còn nói nữa thì càng có vẻ đang ra sức giải thích.
Đúng lúc đó nha sỹ Lâm về chỗ, Vụ Mang Mang bèn mừng rỡ chào đón anh ta.
Phong thái lạnh nhạt và những câu nói ngắn ngủn kiểu "ờ, ừm" của anh ta khiến Vụ Mang Mang cảm thấy bực bội.
Thà nói chuyện với người máy còn tốt hơn.
"Vụ tiểu thư, tôi nghĩ kỹ rồi, chuyện con cái thật ra không cần phải sốt ruột. Suy nghĩ của con người sẽ thay đổi theo thời gian, ai biết được tương lai sẽ ra sao, chi bằng chúng ta tạm thời bỏ qua vấn đề này nhé?" Lâm Nhạc Đào mở lời.
Vụ Mang Mang hết sức tán thành, nhưng nghĩ bụng ban nãy anh ta vẫn khăng khăng đòi có cả nếp cả tẻ, chẳng hiểu sao lại tự dưng đổi ý nhỉ.
Có điều Vụ Mang Mang rất thích thái độ tự suy xét lại vấn đề của Lâm Nhạc Đào.
Lâm Nhạc Đào thấy Vụ Mang Mang đồng ý thì thầm thở phào nhẹ nhõm.
Tuy rằng anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-dien-xuat/2761052/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.