Cái đồ bà tám Thẩm Đình chết tiệt này!
Vụ Mang Mang cười khẩy: "Ông chủ em thoạt trông thì lạnh lùng cao ngạo, không ngờ lưỡi dài thật, dám nói xấu sau lưng người ta, đúng là không nên trông mặt mà bắt hình dong."
Tiêu Cố Cung tức thì đốp chát: "Anh ta cũng có ý tốt, sợ em bị tổn thương thôi."
Lại thêm cái đồ ăn cháo đá bát này nữa, Vụ Mang Mang mỉa mai nói: "Em quả nhiên là cầm tiền của hắn rồi nên phải nói giúp cho hắn đúng không."
Không hài lòng thì nửa câu cũng là nhiều!
Sau đó lúc Vụ Mang Mang bất ngờ bắt gặp Tiêu Cố Cung trên quảng trường Mùa xuân thì mới biết rằng hoá ra thằng nhãi này không phải vì tiền bạc mà bán đứng chị họ mình.
Mà lại vì thấy sắc quên chị.
Vụ Mang Mang mau chóng lấy thuốc nhỏ mắt từ trong túi ra, nhỏ vài giọt vào mắt cho nước mắt rơi xuống, sau đó nhảy vọt tới trước mặt Tiêu Cố Cung.
"Tiêu Cố Cung, chẳng phải anh bảo hôm nay anh tăng ca à? Anh tăng ca hay là đi chơi với đàn bà thế hả?" Vụ Mang Mang thầm nhủ cuối cùng cũng có cơ hội diễn vai chính thất phu nhân rồi.
Tiêu Cố Cung nghệt mặt ra, kêu: "Mang Mang."
Vụ Mang Mang tỏ ra thương tâm gần chết, nhìn đôi "cẩu nam nữ" Tiêu Cố Cung và Thẩm Viện Lê, gào lên: "Tiêu Cố Cung, sao anh dám đối xử với tôi như thế. Tôi làm việc quần quật cả ngày, tối đến còn phải đi bán máu lấy tiền để nuôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-dien-xuat/2761042/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.