Ngay cả Hương Hương dường như cũng nhận ra không khí giữa hai người không bình thường, từ trong ngực Tưởng Tư Tư nhảy xuống, chui trở lại đống gối.
Lãnh Tương nhất thời giật mình.
Một lúc sau nàng mới hồi phục tinh thần lại, gân xanh trên cổ tay đều lộ ra hết, phản ứng đầu tiên là muốn xoay người rời đi.
Nàng tự nhủ, không thể tức giận, không thể tức giận, Tưởng Tư Tư đang trêu chọc mày, lấy mày làm trò cười, không phải tính tình cô ta trước giờ đều như vậy sao?
Nếu thật sự tức giận sẽ để cô ta thành công!
Phải nhịn! Không thể tức giận, không thể để cô ta thành công!
Tưởng Tư Tư cười đến gần Lãnh Tương, đến trước bức tường, Lãnh Tương theo bản năng lùi về sau, cô cao hơn Lãnh Tương một chút, vì vậy khí thế cũng mạnh hơn Lãnh Tương ba phần.
Lãnh Tương bị buộc lùi từng bước từng bước, cho đến khi không thể lùi lại nữa, 'bịch' một tiếng, lưng đập vào bức tường ở lối vào.
Khóe môi Tưởng Tư Tư chứa đựng ý cười, quan tâm nói: "Không đụng đau chứ?"
Lãnh Tương đen mặt, ở trong lòng khỉnh bỉ một cái, không nói gì.
Thật sự bị đụng đau cũng không phải là do cô hại sao?
Người này giả mù sa mưa dáng vẻ làm bộ làm tịch, rốt cuộc đã lừa bao nhiêu người rồi?
Tưởng Tư Tư thấy nàng không phản ứng, nhân cách xấu xa trong cô lại trỗi dậy, càng muốn bức người ta phản ứng ra.
Chuyện này có thể trách cô sao? Nếu vừa rồi lúc cô vô tình chạm vào Lãnh Tương, Lãnh Tương không phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-co-ay-tha-gay-chu-khong-chiu-cong/502187/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.