Editor: Mướp
Sau khi quăng hết mấy cái túi lớn nhỏ vào ghế sau, An Hạ mở cửa xe cho Khương Nhan rồi ngồi vào ghế lái chậm rãi nổ máy lái xe đi về khách sạn.
“A Nhan, ngày mai cậu không có nhiều cảnh quay, các cảnh phải quay đều trong buổi chiều, buổi sáng cậu có thể nghỉ ngơi một chút cho khỏe.” An Hạ nhìn sang ghế lái phụ nói về lịch trình ngày mai cho Khương Nhan đang nhắm mắt dưỡng thần.
Tuy một người là minh tinh, một người là trợ lý nhưng cả hai giống như bạn bè hơn. Khi ở bên ngoài có người khác thì An Hạ sẽ gọi Khương Nhan một tiếng chị Nhan nhưng khi chỉ có hai người thì trực tiếp kêu A Nhan.
Khương Nhan có tính khí ôn hòa không giống như những minh tinh tâm cao khí ngạo khác. Huống chi hai cô gái đều trạc tuổi nhau, thỉnh thoảng còn tán gẫu cùng nhau.
Khương Nhan gật đầu, lấy chiếc gương cá nhân ra nhìn gương mặt được phản chiếu trong gương, cô day mi tâm, nói với chất giọng phiền muộn, “Ừ, hai ngày nay quầng thâm mắt đen hết cả rồi.”
Nghe cô nói An Hạ cười, an ủi bảo: “Nào có, Nhan mỹ nhân của chúng ta người lúc nào cũng như tên.” Không phải An Hạ nịnh hót, Khương Nhan quả thật có một làn da vô cùng đẹp, vừa trắng lại mềm, hâm mộ cực kỳ.
Khương Nhan buông chiếc gương xuống, dang hay tai, cố tình giữ giọng, “Tiểu Hạ nói rất đúng với tâm ý ai gia, nên thưởng lớn.”
An Hạ cười nhạo, quẹo xe chuẩn bị rời khỏi phim trường. Khương Nhan nhìn phong cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-cau-bao-nuoi/533227/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.