“Ừm, rất đẹp.” Khương Nhan gật đầu đồng ý với Giang Dịch Hành, đồng thời trong lòng cảm thấy anh có mắt thẩm mỹ, trình độ thưởng thức tăng lên rất nhiều.
“Ừ, anh cũng thấy đẹp nên là…” Giang Dịch Hành lúng túng, phải giải thích chuyện này như thế nào đây, Khương Nhan có thấy anh giống tên biến thái không?
“Sao anh lại đặt tấm ảnh này làm hình nền?” Khương Nhan thay anh trả lời, ngón tay gõ lên bàn từng nhịp, con mắt híp lại nhìn anh, dáng vẻ giống như hiểu rõ hết thảy.
Giang Dịch Hành muốn lấy lại điện thoại, không ngờ Khương Nhan nhanh tay hơn, cô cầm lên mở màn hình nhìn rõ hơn.
Hình nền Giang Dịch Hành đúng là ảnh của cô, nói vậy thì không đúng, chính xác là ảnh trong phim, tấm này cô có chút ấn tượng vì đây là thiếu niên Cố Lam trong “Ánh chiều tà”. Khương Nhan khoác lên người bộ sườn xám màu hạnh, hơi nghiêng người quay đầu nhìn trên cây cầu cổ kính, trong tay cô cầm chiếc ô giấy dầu, xa xa là những căn nhà cổ xưa được bao phủ bởi cơn mưa phùn mờ ảo.
Khương Nhan có ấn tượng sâu sắc với bức ảnh này không có nguyên nhân gì khác, bởi vì cảnh này cần phải có mưa nhưng mãi trời không mưa, đạo diễn không chịu để người tạo mưa, bảo rằng không có cảm giác nên phải chờ một tuần mới chụp được. Cái giá phải trả để đạt được mục đích, tấm ảnh phim này thực sự rất đẹp, lấy cảnh, ánh sáng, bố cục và người trong ảnh đẹp lên một tầm cao mới. Khương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-cau-bao-nuoi/2896226/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.