Lăng Sấm nghe thấy Lương Tinh Tinh nói thì hơi sững sờ, Tôn Húc Xuyên cũng bất ngờ, đứng bên cạnh ầm ầm ĩ ĩ: “Tinh Tinh, em mới học lớp ba mà đã biết đẩy thuyền CP rồi à! Internet gây ảnh hưởng không ít đến con người nhỉ!”
Lương Tinh Tinh nhìn anh ta một cái, rồi lên tiếng: “Cái gì cũng “cắn” sẽ giúp em cân bằng dinh dưỡng, em là học sinh cấp một, đang cần nhất chính là dinh dưỡng.” [1]
Tôn Húc Xuyên: “…”
“Không nói chuyện với anh nữa, em phải qua bên kia tặng chú chim nhỏ này cho chị Miêu Miêu đây!” Lương Tinh Tinh nói rồi chạy về phía xe đồ nướng của Điền Miêu Miêu, còn luôn miệng gọi chị Miêu Miêu nữa.
Điền Miêu Miêu nghe thấy giọng của cô bé, bèn ngẩng đầu nhìn về phía đó: “Tinh Tinh, có bài tập nào em không biết làm sao?”
Lương Tinh Tinh: “…”
Tại sao phản ứng đầu tiên của mọi người khi nhìn thấy cô bé, đều là có bài tập không biết làm thế!
“Đây là bài tập em làm trong tiết thủ công, em tự nặn chú chim nhỏ bằng đất, tặng cho chị này!” Lương Tinh Tinh nhón chân đưa chú chim trong tay mình cho Điền Miêu Miêu.
Điền Miêu Miêu không ngờ cô bé chạy đến tìm mình là để tặng quà, nên hơi bất ngờ một chút, rồi mới vui vẻ nhìn chú chim nhỏ mà cô bé làm: “Đây là Tinh Tinh tự làm sao? Dễ thương quá!”
“Hehe.” Lương Tinh Tinh mỉm cười hạnh phúc, cô nhóc nghiêng đầu nhìn Điền Miêu Miêu: “Con còn lại em tặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-bong-toi-cua-cho-dem/3323589/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.