Thời tiết cuối tháng năm có phần nóng bất thường, đồng hồ treo tường phía trên tivi đã điểm bảy giờ, nhưng mặt trời bên ngoài cửa sổ vẫn chưa hoàn toàn xuống núi.
Trên bàn trà màu trắng có để ít đồ nướng cùng nửa trái dưa hấu ướp lạnh, miếng dưa hấu ngọt nhất ở giữa đã bị đào sạch bằng thìa, tivi vẫn đang chiếu bộ phim hài, còn Điền Miêu Miêu thì cầm điện thoại ngồi trên sofa, đang lách tách gõ chữ.
“Gọi mười xiên thịt bò, mười xiên ba rọi, năm xiên gan, sườn, gà các lại, còn cả cà tím, ngó sen rau củ đủ kiểu nhưng chẳng có cái nào là ngon. Hình như chủ tiệm không mất tiền mua muối, cái nào cái nấy đều mặn chua mặn chát, gia vị cũng phủ kín, át cả vị của đồ ăn, nhưng cái khó chịu nhất đó là tất các loại thịt đều được chiên qua dầu từ trước! Tôi biết là chiên rồi nướng sẽ nhanh hơn, nhưng như vậy còn gọi gì là đồ nướng nữa! Chẳng bằng tôi ăn luôn xiên que chiên cho rồi!”
Sau khi viết đánh giá trên nền tảng gọi đồ mang về, nỗi bực bội trong lòng của Điền Miêu Miêu cuối cùng cũng đã nguôi đi đôi chút.
Trước đây, khi gặp phải những chuyện này, cô sẽ không viết thẳng đánh giá xấu cho chủ tiệm, bản thân cô làm việc tại khách sạn, hiểu được ngành dịch vụ ăn uống không hề dễ dàng. Tuy nhiên, hôm nay thì khác, vì cô vừa mới thất nghiệp mười hai tiếng trước đó, ai có thể nghĩ rằng, một khách sạn năm sao to đùng như vậy mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-bong-toi-cua-cho-dem/3323576/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.