Chương trước
Chương sau
Lúc này, Du Hương cùng bạch hổ cũng hiện thân trước mắt mọi người. Nàng kinh ngạc khi nhìn thấy có đông võ giả tụ tập trên ngọn núi như vậy. Vừa trông qua người mà Lãnh thần bổ đợi chờ hóa ra chính là nam tử mình đã hội ngộ tại Sương Nguyệt Lâu. Tố Tố thánh nữ của Hợp Hoan Giáo bỗng cất tiếng cười khanh khách:
Thì ra người mà Lãnh huynh vừa nói ta đã gặp qua không ngờ là Du Băng của Lục Phiến Môn tài danh đỉnh đỉnh. Ta còn muốn phải cảm tạ Du huynh đây đêm đó tại Sương Nguyệt Lâu giúp tăng tiến tu vi đâu.
Du Hương cũng bất ngờ khi nhận ra Tố Tố cũng xuất hiện nơi này. Đúng là càng tránh càng gặp. Du Hương vội vàng tiến tới chào hỏi:
Việc nhỏ không đáng nhắc đến. Không biết Thánh Nữ hôm nay đã hay tin gì chưa?
Tin gì vậy? Tố Tố tròn mắt đẹp trả lời.
Hiện tại trong Ngàn đời môn hộ có một tên giáo chủ của Thông Thiên Giáo năm xưa đã giải khai phong ấn sống lại. Ta hẹn mọi người ở đây để thông báo cho tất cả các nhân sĩ võ lâm biết mà đề phòng. Du Hương nói nhanh và thuật lại cuộc chạm chán giữa nàng với Đường Môn ngũ bá cùng tên giáo chủ Từ Khôn.
Quần hùng nghe tin động trời như vậy ai nấy đều hoang mang sợ hãi. Nên nhớ Thông Thiên Giáo đã bị triều đình cùng các danh môn đại phái hợp lực diệt tông được hàng trăm năm bởi vì dám lấy người sống luyện ma công. Quả thật thủ đoạn tàn nhẫn không ai dung tha. Không ai ngờ rằng tên giáo chủ đó bị phong ấn tại Ngàn Đời Môn Hộ bên trong và nay đã thoát ra.
Lãnh Thần bổ nghe xong không suy xét nhiều tỏ ý kiến:
Nếu như Du bổ khoái nói tu vi của hắn hiện là nhập đạo hậu kì thì quả thật tại Ngàn đời môn hộ này không ai có thể chống lại. Ta nghĩ biện pháp tốt nhất bây giờ bóp nát phù chú thoát ra nơi đây. Tìm bảo tất nhiên quan trọng nhưng cũng phải có mạng mới dùng được. Năm xưa, Thông Thiên Giáo luyện ma công thôn phệ thân xác người khác tăng lên tu vi làm cộng đồng tu sĩ căm phẫn nên hợp lực cùng triều đình tiêu diệt.
Lãnh Huynh nói rất phải. Ta cũng thông tri đồng môn và mọi người biết tin tức này và khuyến cáo họ mau rời khỏi nơi đây. Liên Hoa tiên tử cùng Chu Chỉ Nhược đại đệ tử Nga My phái đồng tình.
Tố Tố biến sắc mặt khi nghe tin dữ như vậy. Nàng vội vàng cáo biệt mọi người rồi bóp nát phù trong tay. Phút chốc thân hình của Thánh nữ Hợp Hoan Giáo tan biến trong không trung. Quần hùng thấy một màn trước mắt cũng không chậm chễ bóp phù thoát li khỏi ngàn đời môn hộ.
Nhiếp tướng quân cùng Lãnh Huyết, Tiểu Long Nữ, Lý Mạc Sầu, Chu Chỉ Nhược và Liên Hoa tiên tử cũng chia nhau ra các hướng thông tri cho toàn bộ võ lâm nhân sĩ trong ngàn đời môn hộ.
Ong!
Lúc này, không khí tại một rừng rậm bỗng rung động tạo ra vô ngàn gợn sóng. Một thân ảnh áo đen tóc dài đến ngang vai xuất hiện. Hắn chính là Từ Khôn giáo chủ Thông Thiên Giáo năm xưa. Chỉ thấy hắn đưa tay miệng niệm chú ngữ. Tức khắc lộ ra nét vui mừng:
Ha ha ha! Không ngờ tên Lục Phiến Môn kia vẫn chưa thoát ra bí cảnh ngàn đời môn hộ. Tốt lắm, vừa thoát phong ấn đã đụng đến kẻ mang long vận quấn thân! Ha ha trời cũng thương ta!
Dứt tràng cười cuồng tiếu. Từ Khôn thi triển thần thông bay như một mũi tên về phương hướng của Du Hương. Phần Du bổ khoái không biết mình đã bị tên giáo chủ phát hiện ra tung tích. Nàng vội chạy đi tìm thái tử Việt quốc Hồ Du để cảnh báo cho hắn biết tin. Nàng muốn đền ơn năm xưa hắn giúp đỡ thoát khỏi Bí Cung. Cuối cùng không phụ công vất vả. Du bổ khoái cũng tìm thấy Hồ Du cùng mấy vị hoàng tử tại một tòa thành cổ. Nhìn mặt của cả bọn treo ý tươi cười. Du Hương đoán chắc họ tìm được bảo vật hoặc chiếm được cơ duyên tốt gì đó.
Từ phía xa, thái tử Việt quốc không ngờ rằng người mà hắn mất công tìm kiếm tung tích ngày nhớ đêm mong lại hóa trang thành một kẻ lục phiến môn vẻ mặt lãnh khốc trước mắt. Sau khi nghe thông cáo xong hắn vội vàng nói lời cảm ơn rồi ra lệnh cho toàn bộ rút lui ra khỏi ngàn đời môn hộ. Du Hương thở phào nhẹ nhõm:
Thế là xong! Bầy giờ đi tìm xem còn ai nữa thì báo họ thoát bí cảnh càng nhanh càng tốt!
Bất chợt, bạch hổ trên vai nàng bỗng xù lông kêu lớn:
Chủ nhân có nguy hiểm. Ta đánh hơi được tên Từ Khôn đang ở gần quanh đây.
Cái gì? Ngươi có chắc không? Du Hương bị lời nói của con mèo trắng dọa giật mình.
Ta là linh thú khứu giác tốt lắm. Bạch hổ tự tin vẫy đuôi trả lời. Bạn đang đọc truyện tại { TRЦм trцуen. ME }
Du Hương mở bản đồ của hệ thống lên. Quả nhiên, con mèo trắng nói không sai. Có chấm đỏ tên Từ Khôn đang di chuyển từ hướng bắc gần đến chỗ nàng. Tốc độ cũng rất nhanh. Du Hương không suy nghĩ nhiều vội vàng triển khinh công lướt đi. Thông Thiên Giáo chủ lúc này cũng phát hiện ra có điểm kì lạ. Bí pháp của hắn có thể tỏa định được Du Hương nhưng mà hình như tên đó cũng nhận ra hành tung của hắn. Nhưng nhớ ra có bạch hổ linh thú đi cùng thì Từ Khôn bật cười:
Hừ! Súc Sinh năm xưa bị bắt làm linh thú trấn giáo nay dám phản bội đi theo người khác. Đợi ta tìm được các ngươi sẽ dùng Thôn Thiên Ma Công hấp thu sạch sẽ.
Thôn Thiên Ma Công chính là lý do mà năm đó Thông Thiên Giáo bị họa diệt môn. Giáo chúng vì tu luyện ma công mà xuống tay với dân thường vô tội. Về sau lại cả gan ra tay cả đến võ lâm đồng đạo nên bị người người căm phẫn. Triều đình dẫn động tiến công cùng các môn phái cả hắc lẫn bạch đạo tập hợp tiêu diệt. Từ Khôn thân là giáo chủ đã luyện Thôn Thiên Ma Công đến tầng thứ 8. Ma công có tổng cộng 10 tầng. Loại ma công này có thể hấp thu nội lực, chân khí, tinh nguyên, huyết khí của kẻ địch. Từ đó khôi phục thanh xuân, gia tăng tuổi thọ, trường sinh bất lão.
Du Hương cõng bạch hổ hóa thành con mèo trắng nhỏ trên vai lướt đi như bay. Trên đường nàng gặp nhân sĩ võ lâm nào cũng đều đưa một trương truyền tin phù cho họ nắm rõ thông báo. Bỗng nhiên, trước mắt nàng bắt gặp một thiếu niên vận y phục trắng như tuyết. Lưng đeo trường kiếm màu bạc sáng lấp lánh. Khuôn mặt vô cùng anh tuấn pha chút nét lạnh lùng khó gần. Mái tóc đen dài tung bay theo chiều gió. Có thể nói dáng dấp tiêu sái không hề thua kém tên thái tử Việt quốc. Du bổ khoái đưa cho hắn phù chú thông báo tin tức về Thông Thiên Giáo chủ đã phá phong ấn.
Tên bạch y thiếu hiệp nhận được tin xong không bóp nát phù thoát li ngàn đời môn hộ mà lại mang vẻ mặt chờ mong. Du bổ khoái thấy vậy hiếu kì:
Này! Ngươi còn không mau chạy khỏi đây đứng đợi hắn đến làm thịt hay sao?
Hừ! Cám ơn ngươi nhắc nhở nhưng ta chưa lâm trận mà bỏ trốn thì có lỗi với thanh kiếm của mình. Tây Môn Xuy Tuyết này xưa nay không hề chưa chiến đã lui. Đối với kiếm đạo sẽ có hư tổn. Ngươi cứ đi đi! Ta sẽ ở lại chặn hắn.
Du Hương không ngờ hôm nay nàng lại vận khí tốt như vậy. Chạy bậy chạy bạ đụng được Tây Môn Xuy Tuyết. Trên Phong Vân Bảng hắn đứng thứ hai. Một thân bạch y không nhiễm bụi trần. Trường kiếm trên lưng đứng ngạo nghễ trên đỉnh núi đợi Thông Thiên Giáo chủ tới. Nhìn thấy cảnh tượng đó bỗng nhiên Du Hương cảm thấy mình bị lây nhiễm khí phách hăng hái không sợ trời không sợ đất của hắn.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.