Bạch Hổ nhân cơ hội cả năm tên Đường Môn đều đang đứng quay lưng phía mình không cảnh giác gì cả. Nó nhanh như một tia chớp tung ra thần thông của mình. Một tiếng hổ gầm vang vọng khắp tế đàn! Phút chốc, chiếc miệng của bạch hổ há to rộng như một hang động không đáy. Cả năm tên Đường Môn đều không làm chủ được thân mình bị hút vào bồn miệng đỏ như máu của bạch hổ.
Đường Môn ngũ bá kêu gào thảm thiết. Một cảnh tượng kinh hoàng hiện ra. Bốn tên Đường môn đều bị mồm to của bạch hổ nuốt trọn vào trong bụng. Còn lại duy nhất tên Đường Mai nhờ có một thân khinh công tuyệt hảo. Hắn nhanh nhẹn tung người thoát ra được lực hút từ bồn miệng của linh thú thoát ra ngoài. Hắn vội vàng vung tay. Từ trong ống tay áo của hắn tung ra 3 quả đạn khói hình tròn rơi xuống đất.
- Bùm!
Một cột khói đen sì bỗng mọc lên. Khói đen có chứa kịch độc. Bạch hổ và Du bổ khoái không dám vọng động vội phong bế hô hấp nhảy tránh ra ngoài. Nhân cơ hội ngàn năm có một đó, Đường Mai hai mắt híp lại. Hắn nhìn về phía cột đá giữa tế đàn nơi có chiếc nhẫn trữ vật nghĩ thầm:
- Các người không ngờ liên thủ ám toán bọn ta! Được lắm! Trạng chết thì chúa cũng băng hà. Nếu đúng như lời con hổ trắng kia nói thì ta sẽ giải thoát tên giáo chủ trong chiếc nhẫn này. Đến lúc đó ta có bị đoạt xá thì cũng kéo theo bọn ngươi!
Nghĩ xong, hắn lao nhanh đến bên cột đá.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-bo/1015149/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.