Lỗ Bân trưởng lão của Trường Hạo Tông lúc này bèn thở dài chán nản:
- Xem ra trận so tài đã phân thắng bại rõ ràng rồi. Đây là kiện hạ phẩm linh khí "Dạ Minh Châu" ngươi cầm đi!
Du Hương dơ tay bắt lấy viên ngọc tỏa ánh sáng mà Lỗ trưởng lão tung đến. Khuôn mặt nàng toát lên nét vui mừng hết sức. Vậy là từ bây giờ hệ thống của nàng đã có đầy đủ tiêu chuẩn để thăng cấp rồi.
Tư Đồ Kiếm nhìn thấy vậy trong lòng cực kì tức giận nhưng biết mình tài không bằng người thua cuộc là kết cục đáng phải nhận. Hắn cảm thấy hổ thẹn với chư huynh đệ đồng môn khi đường đường là đệ tử chân truyền, xếp hạng 11 trên Phong Vân bảng vậy mà lại thua một tên bổ khoái nhỏ nhoi vô danh tiểu tốt.
Tư Đồ Kiều thì trái ngược lại với anh trai của mình. Hắn thấy Du Hương đạt được Dạ Minh Châu bèn gào lên lạc cả giọng:
- Không được! Đó là bảo vật gia truyền của dòng họ ta! Nhà ngươi không được lấy. Mau trả lại về cho ta!
Lỗ trưởng lão mày nhíu chặt cất giọng tức giận:
- Im miệng! Còn không biết thể diện gào lên cái gì? Ngay từ đầu ngươi đã đồng ý lôi nó ra làm vật đặt cược rồi giờ lật lọng để làm trò cười cho thiên hạ sao?
Nói xong, ông ta chắp tay hướng Gia Cát Tiên Sinh cười:
- Hổ thẹn với mọi người. Bản môn quản đệ tử không nghiêm nay đã thua cuộc vậy chúng ta xin cáo từ.
Đoàn người Trường Hạo Tông cuối cùng kéo nhau ôm hận bỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-bo/1015138/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.