Rượu trắng ngồi chờ ở nhà đã chán đến mốc meo.
Nó mới vừa ăn hết thức ăn Mộ Cẩm Ca để sẵn trước khi đi, đang suy nghĩ là có nên ngủ luôn không, chợt nghe tiếng cửa chính được mở ra, vì thế nó hưng phấn xoay người, chạy như điên ra cửa, bất giác động tác của nó càng ngày càng hồn nhiên nhưmột con mèo thật chứ không phải là một cái hệ thống.
“Tĩnh ca ca! Đại ma đầu! Hai người đã trở về!”
Người vào cửa đầu tiên là Mộ Cẩm Ca, Rượu trắng cọ cọ vào chân cô, ngửi được mùi nhang khói nhè nhẹ, quấn quanh lớp vải quần áo.
Nó mẫn cảm sâu sắc nhìn ra khí thế đối phương vào lúc này không bình thường, có chút nghi hoặc ngẩng cái mặt dẹt lên nhìn lại, từ góc độ này nó có thể này khóe miệngcô không có độ cong nào, không hề đáp lại nhiệt tình của nó, mà là một khuôn mặt lạnh lùng, một chữ cũng không nói, giống như trở lại là núi băng vào ngày đầu tiên gặp mặt.
Rượu trắng không biết làm sao, quay đầu nhìn Hầu Ngạn Lâm đang đi theo phía sau, chỉ thấy người luôn tươi cười cũng là một thần thái tương tự, trên mặt không chút ý cười, sắc mặt ngưng trọng, ánh mắt luôn tỏa sáng khi nhìn Mộ Cẩm Ca cũng trở nên ảm đạm, tựa như có mây đen che khuất những vì sao sáng.
– có chuyện!
Nó đi đến trước mặt Hầu Ngạn Lâm, dùng bàn chân trước kéo kéo ống quần anh, cũng nhận được phản ứng như nhau.
“Cẩm Ca…” Bỗng nhiên, Hầu Ngạn Lâm mở miệng, anh nhìn Mộ Cẩm Ca đang ngồi đổi giày, trầm giọng nói, “Nếu em cảm thấy nhìn thấy anh khiến em phiền lòng, hôm nayanh… vẫn là không nên ở chỗ này.”
Vừa nghe được lời này, Rượu trắng càng kinh ngạc, nó ngẩng đầu hỏi vội:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-am-thuc-hac-am/2123051/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.