*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi đi vào trong nhà, Hầu Ngạn Lâm đem Rượu trắng giao cho quản gia ôm, sau đó cởi áo khoác và khăn quàng cổ, vô cùng tự nhiên giao cho người giúp việc đang cung kính đứng chờ sẵn bên cạnh, hiển nhiên là đã quen với việc được hầu hạ như vậy.
Mộ Cẩm Ca làm sao hượng thụ qua loại đãi ngộ như thế trước đây, cho nên có chút sửng sốt, mãi cho đến khi Hầu Ngạn Lâm nhẹ giọng nhắc nhở, mới cởi áo khoác lông dài dày ra, có chút không được tự nhiên đưa cho người giúp việc đứng cạnh đó, nhỏgiọng nói cám ơn.
Lúc này Hầu Ngạn Lâm mới phát hiện cô mặc một chiếc váy mùa đông màu tối, vì thế ý cười trong mắt càng sâu, đến bên cạnh Mộ Cẩm Ca cười nhẹ nói: “không nghĩ lần đầu tiên thấy được Tĩnh ca ca mặc váy, lại là mùa này.”
Mộ Cẩm Ca mất tự nhiên ho hai tiếng, cúi đầu không nói gì.
Trần quản gia đem động tác nhỏ của hai người thu hết vào mắt, trong lòng vô cùng vui mừng, không nghĩ tới chỉ chớp mắt vài năm, tiểu thiếu gia ốm yếu không chỉ càng lớn càng tráng kiện, so với ba cậu còn cao hơn, hơn nữa còn thành công mang bạn gáivề nhà. Ông thập phần hiền hòa nói chuyện với Mộ Cẩm Ca: “Phu nhân đã sớm dặn dò, Mộ tiểu thư sẽ ở phòng khách kế bên phòng của hai vị tiểu thư, hành lý chúng tôisẽ mang lên, có việc gì cứ việc lên tiếng.”
Mộ Cẩm Ca cứng ngắc gật đầu: “Tốt, cám ơn.”
Hầu Ngạn Lâm vỗ vỗ lưng cô, nhẹ giọng nói: “Đừng khẩn trương, cứ xem như nhà mình là được rồi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-than-am-thuc-hac-am/2123041/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.