“Đứa… Đứa nhỏ?” – Tô Na ngây người ra, lập tức che bụng nhanh chóng lùi về sau từng bước, ánh mắt đảo xung quanh, cười gượng nói – “Đứa nhỏ cảm thấy trong bụng rất buồn, nên đã ra ngoài hít thở không khí, ha ha ha….”
“……………..”
Ba người nhất tề trừng mắt nhìn nha đầu ngu ngốc này, không ai cảm thấy mấy lời này buồn cười.
Tô Na rụt đầu, ho một tiếng, khó khăn nói: “Cái kia….Con, con đi lấy đứa nhỏ về….”
Nói xong liền nhanh chân chạy về phòng, bắt đầu tìm cái bụng giả bị cô quăng đến góc nào không biết.
Phòng ngủ lộn xộn như ổ chuột, cô lật hết cái nọ đến cái kia để tìm, tạo ra một tràng âm thanh linh binh lách cách.
Xét về điểm này, cô rất giống Tô Mạch Ngôn.
Cái gì cũng tiện tay vứt.
Cố gắng lôi được cái bụng giả ở dưới cái bàn lên, cô cười sung sướng, xoay người cởi áo định mặc vào.
Nhưng vừa quay người lại, thì giật mình sợ hãi đến mức suýt nữa thì ngã ra sau.
Chú Trần nhíu mày đứng phía sau cô, trừng mắt nhìn cái bụng giả trong tay cô: “Đây là cái gì?”
Tô Na sợ hãi, vội giật mạnh tay muốn giấu cái bụng giả ra sau, nhưng lại bị chú Trần túm được, thanh âm của ông càng thêm nghiêm khắc: “Đây là cái gì?”
“Đứa….” – Tô Na há miệng thở dốc, thấy Tiêu Thế ở sau lưng chú Trần khủng hoảng nhìn cô, vội vàng sửa lại – “Hi…. Chú Trần thật khéo, nhanh vậy đã thấy rồi.”
“………….”
Chú Trần vẫn nắm chặt cái bụng giả nhìn cô.
Tiêu Thế run rẩy vươn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-te-nan-duong/1401152/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.