Hùng quăn lại tiếp tục gởi thư cho Cúc Hương. Sáng sớm vừa vào lớp, thò tay vào ngăn bàn, Cúc Hương đã thấy một phong thư đặt sẵn ở đó rồi. Thư không ghi tên người gửi, chỉ đề tên người nhận nhưng chỉ nhìn thoáng qua nét chữ, Cúc Hương đã biết ngay "thủ phạm" là Hùng quăn.
Hùng quăn đúng là kẻ si tình lì lợm. Những lá thư của nó trước đây không những không được Cúc Hương trả lời lấy một chữ, lại còn bị Xuyến thỉnh thoảng đem ra chọc quê, thế mà nó vẫn tiếp tục "theo" Cúc Hương đến cùng.
Thực ra, Hùng quăn không phải là học sinh kém. Những năm lớp dưới, nó thuộc loại học sinh xuất sắc. Lên lớp mười một, ngay từ đầu năm học, nó học cũng rất khá. Và nó cũng chẳng hề yêu iếc gì lôi thôi. Chẳng hiểu sao hai, ba tháng trở lại đây, Hùng quăn học hành lơ là hẳn đi, lại sinh ra cái tật la cà, phá phách. Và cuối cùng, Hùng quăn quyết định chuyển mục tiêu cuộc sống từ học tập qua lãnh vực... yêu đương. "Nạn nhân" đầu tiên của nó, khổ thay, lại là Cúc Hương.
Cúc Hương từ lâu đã chán ngấy cái trò tỏ tình của Hùng quăn nên sáng nay thấy bức thư của Hùng quăn trong ngăn bàn, nó không thèm đụng tới.
Đến giờ ra chơi, Cúc Hương cầm lá thư bước ra sân định ném vào sọt rác. Không ngờ Xuyến và Thục nhìn thấy, hỏi:
- Mày cầm cái gì trên tay vậy?
Cúc Hương nhăn mặt:
- Lại nó nữa!
Xuyến trố mắt:
- Nó là cái gì?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-sinh/2937706/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.