_Ân- Cô cười nhẹ nụ cười đó khiến anh muốn đem cô nhốt lại không cho bất cứ ai bắt cô đi.
Nghĩ thế tự dưng anh không muốn cô bỏ cái hôn ước lúc trước anh ghét này.Thân hình anh tự chuyển động bước xuống lầu ánh mắt đờ đẫn nhìn về phíacô.
_ Đ... Đừng hủy... Có được không?- Anh nhìn cô khuôn mặt bấtgiác tối sầm lại hai cánh tay của anh ôm chặt lấy cô nhưng sau khi bừngtỉnh cô bắt đầu giẫy giụa cố đẩy anh ra.
_ Không! Tôi quá đaurồi! Bị người mình yêu mắng nhiếc vì chuyện mình không làm trong cả mấynăm trời đã đủ rồi! Đi đến lớp bị chính vị hôn phu của mình để xô nướcdơ trên cửa để mình bị ướt cũng quá đủ! Vậy mà vì tôi yêu anh nên phảigiả vờ không biết rồi còn để thân mình ướt đã đủ rồi!- Lời nói của cônhư từng nhát dao khứa vào tim anh. Đôi mắt phượng màu đỏ càng thêm đỏvì những giọt nước mắt như hạt trân châu chảy dài trên má.
_ A... Anh...- Mạc Tĩnh bỗng không dám nói gì nữa cổ họng khô khốc không thốt nên lời.
Mạc lão gia và Mạc phu nhân bàng hoàng trước lời nói của cô. Ông bà rất ưng ý cô con dâu này đâu ngờ đứa con ngỗ nghịch này của ông bà vì muốn hủyhôn mà hại cô đến như vậy. Ông bà thật sự thất vọng về đứa con trai này.
Nói xong cô cầm chiếc túi xách lên gạt đi những giọt nước mắt của mình rồi nói.
_ Xin lỗi hai bác vì đã làm phiền! Nếu có dịp cháu sẽ dẫn Thiên Thanh đến chơi bây giờ cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-sat-thu-xuyen-qua-nu-phu/173041/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.