Chương trước
Chương sau
Nằm dài trên ghế sofa cô cầm chiếc Iphone 6S màu trắng của mình cô bấm liên tục trên màn hình. Thở dài cô lăn qua lặp lại cả căn biệt thự chỉ có cô và Bạch Lưu Vĩ mọi người nghĩ lễ. Không hiểu sao hắn còn ngồi chình ình ở đây. Tiểu Thanh thì đi chơi với bạn, thanh niên là thế!
...........
Tình yêu là thế
Đôi khi làm mình say mê
Đôi khi làm mình ngô ngê
Tin một người là thế
.........
Cứ đi đi- Hariwon
_ Alô...- Chán nản bắt máy.
_ Tiểu Tuyết a~ Hôm nay là ngày nghĩ cùng anh đi chơi nha~- Vương Tuấn Hiên nũng nịu trong máy. Anh biết dùng cách vô sỉ cô sẽ chịu không nổi mà đồng ý nếu không vô sỉ chắc cả tám đời dương chưa trước được cô về nhà.
_ Hẹn hò?- Cô nhàn nói nhưng dễ dàng biết được cô đang kiềm chế cỡ nào.
_ Ân- Giọng nói của anh e thẹn như thiếu nữ bị trêu ghẹo.
_ Ta đánh chết tên hỗn đãng nhà ngươi!!!- Cô hét muốn sập biệt thự luôn.
_ Tiểu Tuyết a~ Em muốn đánh anh thì tới công viên Semly đi~- Anh cất giọng dụ dỗ gái nhà lành với cô.
_ Đi cái rắm!- Cô hét lên lần nữa.
_ Em không muốn anh tới xách em đi nhoa~- Anh lại dùng chất giọng ngọt ngào đến nỗi da gà. Đây rõ ràng là uy hiếp! Khóe môi cô giật giật tự hỏi sao mình gan dạ đi quen tên biến thái này vậy!
_ Anh tới đây được sao! Mơ đi!- Cô quả quyết không ngờ nh cầm điện thoại từ cửa lớn bước vào. Mỉm cười tiêu soái bước lại gần ghế sofa đứng trước mặt cô. Gương mặt xinh đẹp thoáng chốc tối sầm lại.
_ Cưng đứng dậy chưa?- Lại nở nụ cười sáng lạng nhìn cô nhưng với cô nó rất đáng ăn đòn!
Nhìn cô lầm lũi nhìn anh uất ức chỉ thấy anh cười sảng khoái nhìn cô. Đành quay đầu cất bước lên lầu thay đồ. Cô mặc chiếc áo croptop màu trắng in chữ Summer trước ngực, quần jean màu xanh sẫm mài rách.
Anh nhìn cô ngây người giây lát rồi nhanh chóng lấy lại tinh thần rồi nắm tay cô kéo lên xe mặt cô xụ xuống...
_ Anh nghĩ gì vậy?- Mặt cô nhìn anh còn hơn cục than.
_ Anh thấy trên TV nam 9 hay chở nữ 9 bằng cái này nên nghĩ em sẽ vui- Anh chu chu cái mỏ của mình làm nũng.
Chụt!
Cô hôn vào má anh một cái cô thật sự rất muốn đi xe đạp một lần mà Tịch ca không biết chạy nên cô đành ấm ức bỏ mộng! Anh còn đang ngơ ngác nhìn cô. Tim anh bỗng đập nhanh khuôn mặt đỏ bừng lên nhìn moe hết cỡ.
_ Chạy đi chứ!- Cô nhìn anh đầy quyết tâm khiến anh nhịn cười đến nội thương.
_ Nè! Bảo bối muốn anh chạy thì phải làm gì nhỉ?- Anh cười híp mắt nhìn cô. Cô đương nhiên biết anh muốn gì cô chu mỏ hôn lên má anh nhưng bất thành anh quay lại môi cô liền bị anh chiếm giữ. Mắt cô mở to nhìn anh khuôn mặt bất giác đỏ ửng. Mặc dù đây không phải lần đầu tiên nhưng cảm giác thật khác!
Cô nhẹ nhàng khép mi lại tay cô đặt ở cỗ anh kéo lại thấy cô không còn kháng cự anh rất hài lòng a~ Nụ hôn kéo dài lâu hơn tới khi cô thiếu dưỡng khí anh mới luyến tiếc buông môi cô ra.
Đôi tử mâu sâu thẳm sắc bén nay nhìn thật yên tĩnh cũng có chút... Hưởng thụ nụ hôn khi nãy.
_ Bảo bối ngoan a~ Anh chở em đi công viên a~- Anh nhìn ánh mắt "làm tất cả để đi chơi" thì buồn cười nhu nhu cái đầu nhỏ của cô cười ôn nhu.
Buổi đi chơi Không có gì đáng nói sau khi về nhà cô tung tăng chạy lên phòng mà không biết bình giấm chua của ai đó vỡ ra.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.