Bước đi loạngchoạng trên con phố xa lạ, ánh mắt ngờ vực nhìn bầu trời đêm đen tịchkhông một ánh sao. Những đám mây đen lũ lượt kéo đến rồi... Tí tách...Từng giọt mưa thi nhau rơi xuống con phố nhộn nhịp. Những cái ô bật lên, những chiếc xe vẫn chạy ngược chạy xuôi tấp nập nhưng trong mắt cô làmột mảng tĩnh lặng. Đôi mắt đỏ ngờ nghệch nhìn lên bầu trời đang bắt đầu đổ mưa.
Cô rất muốn khóc... Khóc thật to cho vơi đi nỗi buồntrong lòng nhưng không được... Phải... Từ kiếp trước tới hiện tại cô...Chưa từng khóc được. Đối với một số người là điều tốt nhưng với cô nóchẳng khác gì một lời nguyền... Nó không cho cô rơi nước mắt nó chỉ chophép cô giấu kín trong lòng. Đã bao năm cô chờ đợi để có ngày gặp lạianh... Nhưng hiện tại... Nó khiến cô tuyệt vọng trong sự đau khổ khi bịphản bội... Nó đâm sâu vào trong trái tim sớm đã mất cảm giác củacô...Đúng! Là mất cảm giác...
Rào rào
Cơn mưa bắt đầu nặng hạt từng giọt nước lạnh buốt tác vào làn da trắng nõn càng trắng bệch.Đứng lặng người ở đó mặc cho mưa rơi lòng cô càng thêm buốt giá. Giọtnước mắt bắt đầu lăng dài trên gương mặt mỹ miều nhưng lạnh nhạt với thế giới.
Ngồi gục xuống đường mặc cho từng giọt nước lạnh chảy dài trên thân hình xinh đẹp ấy.
Mệt mỏi dường như gục xuống mặt đất lạnh thì một vòng tay rắn chắc ôm lấyeo cô. Nhẹ nhàng đem cô đặt vào trong xe rồi lấy chiếc áo vest đen củamình đặt lên mình cô. Chở về căn biệt thự của mình.
Đặc cô lên chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-sat-thu-xuyen-qua-nu-phu/1632586/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.