Sáng sớm hôm sau, bầu trời âm u khiến người ta rợn người. Từng giọt mưa thay phiên nhau rơi xuống đất càng ngày càng nhiều. Cơn mưa nặng hạt kéo dài da dẳng khiến người ta khó chịu.
Trong căn phòng tối có một côgái đang chìm sâu trong giấc mơ. Mi tâm khẽ nhíu lại trên trán mồ hôihột chảy dài. Bỗng cô bật dậy ánh mắt hoảng hốt hơi thở gấp gáp. Thânthể cô run lên nhè nhẹ đôi tay thon dài nắm chặt mền.
_”M...Mẹ...”- Thanh ấm đứt quãng lí nhí đầy sợ hãi. Cô đã mơ cùng một giấc mơrất nhiều lần. Vũ Thiên Lam người phụ nữ mà cô coi là mẹ. Bỗng đôi mắtđỏ thắm và sắc bén càng đỏ hơn vì tia máu và sự thù hằn trong đáy mắt.
Bước xuống giường ngước nhìn bầu trời âm u rồi nhìn xuống cuốn lịch trênbàn. Hôm nay là ngày sinh nhật của cô cũng là ngày bà chết.
Hômnay cô sẽ đi thăm bà. Bước xuống lầu cô mặc chiếc đan cổ cao có đườngviền tinh tế. Đôi giày cao gót màu đen. Tóc nâu tết xéo qua một bên, túi xách xéo màu trắng. Nhìn cô như một tinh linh sa đọa nên trần gian.
Khuôn mặt cô nhìn có chút hoài niệm và hận thù trong đôi mắt phượng đỏ thắm kia.
Trong nhà ai cũng biết hôm nay là ngày gì cũng không ai dám làm phiền cô. Mỗi năm cô đều tới căn biệt thự kia trong sâu thẳm rừng xanh. Những khi như vậy cô sẽ không có mặt ở nhà trong vài ngày. Thiên Thanh vì việc họcnên chỉ thăm bà vào buổi chiều.
Chạy tới căn biệt thự cổ kínhđược chăm sóc tỉ mỉ nằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-sat-thu-xuyen-qua-nu-phu/1632573/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.