Nhược Hy do tác dụng của thuốc trở nên yếu dần, thêm cơ thể nóng bức không nghe lời, cảm giác ham muốn nam nhân, cái cảm giác này không dễ chịu chút nào.
Nhược Hy đã cắn thật mạnh vào tay mình đến nổi dấu răng rành rạnh.
Làm đau bản thân để tâm trí tỉnh táo lại, cô di chuyển ra cửa chính nhưng không mở được, bọn người kia đã khóa cửa nhốt cô lại.
Nhược Hy quay lại theo hướng cửa ngoài ban công, di chuyển khó khăn khi ra đến ban công thì cô không đủ sức trèo lên để nhảy xuống.
.....................
Phía của Cố Thần Vũ, phòng anh ở là phòng số 2009 kế bên phòng 2010 Nhược Hy đang bị nhốt.
Thần Vũ đang cùng Á Hiên xem lại tài liệu cho buổi tiệc tối mai, Thần Vũ tim bỗng đau nhói, anh đâu có tiền sử bệnh tim, sức khỏe vẫn tái khám đều đặn không có vấn đề sao hôm nay kỳ vậy.
Cảm thấy không thoải mái Thần Vũ ngưng việc đi ra ban công đứng hóng gió đêm, ngắm đèn đô thị ở thành phố C.
Nhược Hy ở kế bên, họ chỉ cách nhau một khoảng không xa, nhưng Nhược Hy đã ngã xuống sàn vì không đủ sức, thành ban công khách sạn 5 sao có phần cao hơn, cô không tài nào nhắc chân lên nổi.
Nhược Hy bò dậy vịnh ban công cố gắng đứng lên, nhưng không thể, lúc tuyệt vọng nhất cô lại nhớ đến câu nói của Cố Thần Vũ: Hãy nhớ thật kỹ tôi là Cố Thần Vũ tôi sẽ luôn bảo vệ em.
Hạ Nhược Hy dùng hết sức có thể thét lên:
" Cố Thần Vũ anh ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-sat-thu-cua-tong-tai-hac-dao/1479354/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.