Chuyện của Trình Chấn Dạ đã giải quyết xong cả rồi, bây giờ hắn sẽ chỉ tập trung vào mỗi cô, và những chuyện liên quan đến cô.
Buổi tối màn đêm bao phủ toàn thành phố cùng với cơn mưa lất phất, cảm giác lúc này nếu có thể chui rúc trong chăn thì phải thích biết mấy. Quả thật không ngoài mong đợi, nhưng là hắn nằm trong chăn, cô nằm trong lòng hắn!
Hắn không nói nên có lẽ cô không biết, lần nào nào cũng vậy, mỗi khi ngủ không đêm nào mà cô không giở trò “sàm sỡ” với hắn cả. Hắn tuy có bất lực nhưng hắn không nói, vì hắn rất thích.
“Tạ Nhân Phi đã liên hệ xuống dưới thử rồi, có một bài hát đang thiếu giọng nữ rất hợp với chất giọng của em. Ngày mai tôi sẽ đưa em đến Ảnh Thị xem thế nào.”
“Thật sao?”
“Thật, nếu em nghe sơ qua giai điệu thấy không thích thì có thể không nhận.”
Đây là một cơ hội dành cho cô làm sao có thể không nhận chứ, trong âm nhạc cô không kén chọn, thể loại nào cũng có thể hát, có lẽ sẽ đều ổn cả thôi.
“Cảm ơn anh…”
“Cảm ơn thì thôi đi.”
Hắn sẽ còn làm nhiều thứ cho cô hơn nữa, cô có cảm ơn cả đời thì cũng chưa chắc đã đủ đâu. Vả lại cô cần gì khách sáo với hắn như vậy, thay vì cảm ơn tại sao không làm điều gì khác chân thực hơn một chút?
Uyển Nhiên nghĩ tới ngày mai sẽ đến Ảnh Thị thì vui mừng ra mặt, từ nãy đến giờ cười suốt không thôi.
Mọi trình tự hắn đặt ra đều có tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-sac-va-ong-trum/295568/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.