Sáng hôm sau.
Uyển Nhiên mê man cựa người, thân dưới đột nhiên truyền đến cơn đau khiến cô bừng tỉnh.
Đêm hôm qua rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Những hình ảnh chân thật ấy bắt đầu hiện thành một vòng lặp trong đầu, cứ không ngừng lặp đi lặp lại. Khẽ kéo chăn nhìn cơ thể không một mảnh vải che thân chằn chịt những giấu hôn, cô hoảng hồn kêu lên một tiếng.
“Gì vậy...”
Uyển Nhiên dè chừng dùng ánh mắt đảo nhìn xung quanh căn phòng, không còn thấy hắn đâu nữa. Cũng phải, đã gần chín giờ sáng rồi còn gì.
Chuyện hôm qua đột ngột quá, cô biết đối mặt với hắn thế nào bây giờ!
Uyển Nhiên vơ lấy chiếc khăn được chuẩn bị sẵn ở đầu tủ quấn vào người, rồi lê thân thể mệt mỏi vào trong nhà tắm. Cô nhìn hình ảnh mình trong gương mà không biết nên vui hay buồn nữa.
Tuy vậy nhưng da dẻ vẫn hồng hào, khí sắc lại vô cùng tươi tắn!
Rồi bây giờ cô làm sao mà mang bộ dạng này ra gặp mọi người đây? Ít nhất cũng phải vài ngày thì những vết đỏ ấy mới tan đi.
Thay lại một bộ đồ hoàn chỉnh, cô ôm chiếc bụng đói cồn cào quanh quẩn trong phòng không dám ra ngoài.
“Cô Lộ, cô dậy chưa? Chúng tôi đã chuẩn bị thức ăn sáng xong rồi, mời cô xuống. Cậu Trình trước khi đi đã dặn chúng tôi không được phép vào phòng khi cô chưa tỉnh nên chúng tôi chỉ đành ở ngoài này.”
Xem ra hắn vẫn rất chu đáo đấy. Người làm trong nhà này đều là đàn ông, để họ vào đây thì sẽ thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-sac-va-ong-trum/295544/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.