Trình Chấn Dạ đưa Uyển Nhiên tới bệnh viện, cô không thể chậm trễ mà chạy đi tìm phòng cấp cứu. Chiếc đầm màu đỏ lúc này lại trông như một màu đỏ của máu. 
Hơn một giờ sau đó vẫn không có động tĩnh gì, mà đã là về đêm, bệnh viện lại vô cùng yên tĩnh kích thích sự căng thẳng đến cực độ. 
“Đừng quá lo lắng, sẽ không có chuyện gì đâu.” 
Cô gật đầu, cả thân hình không ngừng run rẩy. Cô cũng hi vọng như thế, nhưng hình ảnh anh trai với gương mặt trắng bệch cứ hiện lên trong đầu khiến cô không thể nào bình tĩnh được. 
Sự chờ đợi dai dẳng kéo dài thêm một lúc, cuối cùng cánh cửa phòng cấp cứu cũng được mở ra. 
“Bác sĩ, anh trai tôi thế nào rồi?” 
“Tạm thời mạng sống cậu ấy đã được giữ lại, nhưng không được khả quan lắm. Bây giờ bắt buộc phải tiến hành ghép tủy nhưng chúng tôi vẫn chưa tìm được tủy thích hợp.” 
Uyển Nhiên kích động níu lấy tay bác sĩ, giọng nói nghẹn lại, “Bác sĩ làm ơn mọi người hãy cứu sống anh ấy. Tủy của tôi được không, lấy tủy của tôi đi...” 
“Cô Lộ, tủy của cô không thích hợp.” 
Trình Chấn Dạ đỡ cô từ đằng sau, ghì chặt lấy vai cô trấn an. 
“Em bình tĩnh đi, từ từ chúng ta nghĩ cách giải quyết, được không?” 
“Không kịp... Nếu không có người hiến tủy anh ấy sẽ phải chết...” 
Lúc này có thể thấy cô bất lực đến nhường nào, nhìn người thân duy nhất của mình đang ở giữa ranh giới sự sống và cái chết, là em gái nhưng không giúp được gì cho 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-sac-va-ong-trum/278916/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.