Tiệc mừng thọ? Gọi hắn quay về dự tiệc mừng thọ của người đó sao? Còn cố tình nhắc tới nhà họ Thẩm nữa, có phải muốn nghe chính miệng hắn nói ra lời từ chối không?
Sắc mặt Trình Chấn Dạ trầm xuống để lại một tiếng hừ lạnh.
Được rồi, nếu không muốn cái tiệc vô bổ ấy diễn ra tốt đẹp thì hắn sẽ giúp một tay.
“Được.”
Hắn lại dễ dàng đồng ý như vậy...
Không chỉ Ôn quản gia, mà ngay đến cả Tạ Nhân Phi và Dục Sơ cũng vô cùng bất ngờ với câu trả lời của hắn. Thà hắn nổi giận quát mắng thì không ai nói gì, nhưng mà đồng ý dễ dàng như vậy thì quá là bất bình thường đi.
Chỉ có Lộ Uyển Nhiên là không biết chuyện gì đang diễn ra cả.
Ôn quản gia bị câu trả lời của hắn làm cho nghi hoặc, rõ ràng là khi đến đây đã mong muốn hắn đồng ý nhưng bây giờ hắn đồng ý rồi lại có một dự cảm không lành. Ông còn ngỡ rằng sẽ phải mất rất nhiều lời để thuyết phục hắn nữa cơ.
“Vậy... Ba ngày nữa chào mừng thiếu gia trở về.”
“Không cần thiết phải chào mừng vậy, cứ đơn giản xem tôi như một vị khách tới góp vui là được. Dục Sơ, tiễn khách.”
Ôn quản gia chưa kịp nói thêm điều gì nữa đã được mời ra ngoài, không cam lòng nhưng cũng phải chấp nhận.
“Chấn Dạ, cậu định sẽ tới đó thật à?”
Hắn không trực tiếp trả lời Tạ Nhân Phi mà quay sang Uyển Nhiên ngây thơ vẫn chưa biết chuyện gì. Ánh mắt dịu xuống hẳn, không còn sát khí đằng đằng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-sac-va-ong-trum/278911/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.