Sáng hôm sau, Uyển Nhiên đã dọn tới nhà của hắn, chính là tầng cao nhất của toà nhà này. Công việc của hắn có vẻ cũng rất nhàn rỗi đấy, chỉ cần ngồi tại nhà là có thể giám sát được tất cả mọi việc, hoặc chỉ cần bước vào thang máy là có thể đến thẳng nơi làm việc, chẳng cần đi đâu xa xôi.
Trình Chấn Dạ hơn cô cũng chỉ sáu tuổi, hắn dựa vào đâu mà lại có thể giàu có vậy chứ nhỉ.
Dục Sơ cùng một vài người đàn ông khác đem hành lý vào trong nhà, Uyển Nhiên đi sau nhìn căn nhà với vẻ choáng ngợp. Với độ cao thế này sao họ có thể xây dựng nên một công trình tráng lệ như vậy...
“Cô là người phụ nữ đầu tiên bước chân vào nơi này đấy.”
Dục Sơ thông qua ánh mắt đầy ngỡ ngàng của cô, không kiềm được mà lên tiếng.
“Sao cơ ạ?”
“Nói đúng hơn là người phụ nữ đầu tiên đặt chân lên tầng này.”
Trình Chấn Dạ không thích tiếp xúc với người lạ, vậy nên ít có ai có cơ hội đặt chân lên đây, huống chi là phụ nữ. Phục vụ ở tầng này cho đến nhân viên dọn dẹp cũng đều là đàn ông cả.
Cô có phải là quá may mắn không, khi chẳng cần làm gì quá sức cũng câu được con cá lớn là hắn?
Rất có khả năng là hắn bị sắc đẹp của cô mê hoặc cũng nên!
Trình Chấn Dạ đứng từ trên tầng nhìn xuống, thấy bộ dạng tò mò của cô nên cũng thử nhìn xung quanh. Căn nhà này hắn đã ở mấy năm rồi, hắn nhìn thì có thấy gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-sac-va-ong-trum/278909/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.