Ba ngày sau.
Uyển Nhiên đã ở trong nhà tĩnh dưỡng ba ngày liền rồi không ra được ra ngoài, không được vận động khiến cô cảm thấy bản thân sắp trở thành người vô dụng tới nơi.
Trình Chấn Dạ có cuộc họp quan trọng nên đã ra ngoài từ sớm, thế là chỉ còn mỗi mình cô ở nhà với đám người làm nhạt nhẽo kia.
“Cô chủ, cô Thẩm đến rồi.”
“Thẩm Tuyên sao?”
Nghe tới đây đôi mắt Uyển Nhiên liền sáng lên, như tìm thấy một nguồn hi vọng mới.
Không ngoài dự đoán, Thẩm Tuyên đã bị Uyển Nhiên dùng những lời lẽ ngon ngọt để năn nỉ đưa cô ra ngoài.
Cứ đi trước đã rồi tính, lúc về hắn muốn xử trí cô thế nào cũng được, nhưng mà hắn sẽ chẳng làm được gì cô đâu!
“Ra ngoài thôi mà trông em vui tới vậy sao?”
Cô nhìn Thẩm Tuyên, vẻ mặt có chút đáng thương gật đầu, “Chị không biết đâu, trong mắt Trình Chấn Dạ em bây giờ cứ như vẫn còn là bệnh nhân vậy...”
“Đó cũng chỉ vì anh ấy lo lắng cho em thôi, chắc là em hiểu mà, đối với người đàn ông họ Trình đó em quan trọng đến chừng nào.”
Là quan trọng nhất, còn hơn cả mạng sống của hắn nữa.
Cũng chỉ vì hắn quá yêu cô nên mới sợ cô bị tổn thương lần nữa, nên mới lo lắng cho cô từng chút một.
Uyển Nhiên bước đi chậm lại, khẽ thở dài.
Chỉ là cô không muốn hắn lao lực quá độ, hắn còn biết bao nhiêu chuyện để làm mà trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-sac-va-ong-trum/2054397/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.