Trong thư phòng, An Hưng vương vừa từ bên ngoài trở về thì có người lại bẩm báo việc xảy ra hôm nay.
“Nàng thật sự nói như vậy?”
“Vâng ạ.”
An Hưng vương suy tư một lát. Thầm nghĩ rốt cuộc Diệp Vy nói theo đúng sự thật, vẫn là có ý khác. Cũng không quan tâm việc nàng một tay xách người, lại dùng chân đạp uy hiếp một người khác.
Hắn nói: “Chuẩn bị cơm, để nàng đưa tới.”
Hôm nay trời còn chưa quá muộn, rất nhiều đôi mắt nhìn thấy Diệp Vy đưa cơm đến phòng vương gia. Nàng không để ý bọn họ, chỉ cẩn thận bưng mâm cơm đi phía sau An. Giống như ngày hôm qua, An đợi nàng vào phòng rồi đóng cửa lại.
Trong phòng không có ai, Diệp Vy đem cơm đặt trên bàn rồi đứng một bên đợi. Một lát sau, An Hưng vương mang theo hơi nước từ phòng tắm bên cửa hông đi ra. Mái tóc dài ướt đẫm xõa tung ở sau lưng, cổ áo không chỉnh tề mang theo sự quyến rũ không hề nhẹ.
Diệp Vy chỉ liếc nhìn hắn một cái rồi cúi đầu xuống. Nàng sợ không nhịn được mà chảy máu mũi.
An Hưng vương đứng trước bàn ngồi xuống, xõa mái tóc dài lui sau ghế.
“Cô lau tóc cho ta.
“Vâng ạ.”
Diệp Vy đi đến, nhận khăn tắm trong tay hắn rồi lui ra phía sau. Hắn ngửa đầu ra, nàng liền bắt đầu lau tóc. Tóc của hắn rất dày và mịn, sờ lên rất thoải mái, còn phát ra thoang thoảng mùi xà phòng thảo dược. Nàng lại bắt đầu ganh tị, động tác cũng trở nên chậm chạp.
“Làm sao vậy?”
Diệp Vy giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-quyen-anh-xuyen-thanh-co-gai-nong-thon/1757901/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.