Cố Khinh Âm ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn dung mạo thanh nhã thoát tục của hắn, rồi bỗng nhiên cắn lên cằm hắn, mút nhẹ môt cái, mới cười khẽ: "Nữ quan trong triều nói nhiều không nhiều, nói ít cũng không tính là ít, vì sao Thượng Quan đại nhân chỉ bảo vệ một mình tôi?"
Thượng Quan Dung Khâm khẽ cười, mặt mày đều như thấm ánh trăng, ôn nhuận yên tĩnh, "Chẳng lẽ A Âm không biết?"
"Thượng Quan đại nhân không nói, hạ quan tất nhiên không biết." Nàng nghiêng đầu nhìn hắn, trong mắt như có bảo thạch lấp lánh.
Hắn cong môi khẽ cười, cúi người hôn nàng triền miên, mút nhẹ đôi môi anh đào đỏ mọng của nàng, đầu lưỡi trơn mềm tiến thẳng vào trong miệng nàng, khuấy đảo, dẫn dụ, cuốn lấy nước bọt ngọt ngào của nàng......
"Ân......" Cố Khinh Âm khẽ ngâm, thân thể mềm nhũn dựa vào người hắn, hai bầu ngực đẫy đà cách lớp áo bào ma sát với ngực hắn.
"Bây giờ đã biết chưa?" Hắn hơi lui ra, tiếp tục lấy đầu lưỡi trêu chọc cánh môi nàng, khàn giọng hỏi.
Cố Khinh Âm dựa vào ngực hắn thở gấp, bên môi là ý cười thỏa mãn, nhưng vẫn tiếp tục lắc đầu.
Dù khả năng tự chủ của Thượng Quan Dung Khâm có tốt thế nào chăng nữa, thì khi được nàng chủ động nhào vào ngực như này, thân thể cũng không khỏi khô nóng.
"A Âm, " Hắn thở sâu, đẩy nàng ra một chút, dịu dàng nói: "Nàng biết tâm ý của ta, cũng biết ta đối nhân xử thế như nào, nơi này là hành quán, nếu cứ tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-quan-van-su/2103791/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.