Kỷ Trác Vân bị dày vò trong dục vọng, chỉ ma sát bên ngoài như thế không cách nào thỏa mãn hắn. "Không bắn ra được, rất muốn đi vào trong......" Giọng hắn ám ách, nhục bổng trầm xuống phía dưới, chậm rãi cọ sát vào cánh hoa đang hé mở của nàng.
"Ah...... Chàng, không được như vậy...... Ah......" Thân thể Cố Khinh Âm đúng vào thời điểm trống rỗng khó kìm nén nhất, hoa hạch sưng tấy run rẩy đứng thẳng, bị quy đầu nam căn của hắn cọ qua, khiến thân thể nàng cong lên, căng cứng như dây cung.
Mật viên của nàng đã lầy lội nước, mấy sợi lông mu ướt nhẹp dính vào hoa khâu mềm mại. Nhục bổng to dài như gãi không đúng chỗ ngứa, càng cọ sát, càng khiến bụng dưới của nàng thắt chặt, tiểu huyệt trống rỗng vô cùng.
Nhiều lần suýt thốt ra, bảo hắn đi vào, nhưng đều bị nàng kiềm lại, lời nói ra lại biến thành: "Chàng, vừa rồi chính chàng nói...... không đi vào, ân......"
"Không vào,…" Nhục bổng của Kỷ Trác Vân càng ngày càng thô, càng cứng. "Có thể, nhưng, tối nay nàng đừng mong được ngủ, ta cảm thấy có thể làm suốt đêm......" Hắn đẩy mạnh về phía trước một cái, phần hông đánh vào bắp đùi nàng, phát ra tiếng vang lanh lảnh.
"Kỷ Trác Vân ——" Cố Khinh Âm thật sự sắp bị hành hạ đến phát khóc, ngoài miệng vẫn không phục, "Chàng dám, chàng......"
"Sao ta lại không dám, " Kỷ Trác Vân cười mê người, "Lẽ nào, nàng thật sự không muốn?"
Cố Khinh Âm cảm thấy trái tim mình như muốn nhảy ra ngoài, nam căn thô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-quan-van-su/2103771/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.