Lúc Thẩm Linh Trăn mở cơ quan, tìm kiếm một hồi vẫn không thấy bóng dáng Cố Khinh Âm đâu, chỉ phát hiện Phùng Thì Viễn đã ngất. Biết mọi chuyện sôi hỏng bỏng không, trong lòng nàng ta vô cùng lo lắng, nhưng vẫn chưa muốn từ bỏ ý định. Nếu không phải phát hiện hơi thở của Phùng Thì Viễn vô cùng mỏng manh, nàng ta mới bất đắc dĩ đưa y ra ngoài trước.
Lúc Phùng Thì Viễn tỉnh lại, Thẩm Linh Trăn thở phào nhẹ nhõm, nhưng thấy đôi mắt đen hắc bạch phân minh của y cứ nhìn thẳng vào mình, trong lòng nàng ta hoảng sợ, lập tức phân phó mấy người đưa y vào sương phòng nghỉ ngơi, cũng mời đại phu ở bên coi chừng. Nhìn Phùng Thì Viễn được nâng ra khỏi phòng, nàng ta mới thoáng lấy lại tinh thần.
Người của Ngự sử đài đã bị đuổi về hành quán nghỉ ngơi, còn người của Công bộ đồng loạt ở lại, người người thần sắc ngưng trọng.
"Không ngờ ta đã đoán đúng, hai vị đại nhân đã đi nhầm vào trong mật đạo." Hạ Chính Quyền ngồi ở ghế chủ vị, thần sắc nghiêm nghị. "Thẩm đại nhân, nếu cô không tìm thấy Thượng Quan đại nhân và Cố đại nhân, việc này sẽ không thể giấu diếm nổi nữa."
Thẩm Linh đổ mồ hôi lạnh, cứng người đi lên trước, nói: "Hạ quan dẫn người đi tìm lần nữa."
Thẩm Linh Trăn đi đến tận canh năm mới trở về, mặt mũi tái nhợt, hai mắt thâm quầng, mũ quan không biết đã quăng ở nơi nào, mái tóc đen hơi rối.
Lúc này Hạ Chính Quyền đã nghỉ ngơi được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-quan-van-su/2103753/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.