Cố Khinh Âm đã sớm nhận ra là Ninh Phi Nhiên, trong lòng ngạc nhiên nghĩ sao hắn lại đến hành quán?
Gặp lại ở đây, nàng có cảm giác hơi khác với lúc bình thường nhưng lại không thể nói khác thường ở chỗ nào, bèn tiến lên hai bước, hỏi: "Ninh thái y? Ngươi tìm bản quan có việc gì?"
Trước mặt Ninh Phi Nhiên, nàng lúc nào cũng giữ dáng vẻ nề nếp, tận lực giấu đi những gì vốn có dù rất cảm kích chuyện hắn tặng tràng hạt lần trước.
Ninh Phi Nhiên muốn nói gì rồi lại thôi, chỉ khẽ cười: "Cố đại nhân quý nhân nhiều việc, vì gặp đại nhân mà hạ quan còn chưa cả ăn bữa tối."
Cố Khinh Âm nhìn khuôn mặt tuấn tú thanh nhã của hắn, khóe miệng cong lên, "Vào trong phòng ngồi đi."
Nàng bảo người làm trong hành quán làm chút đồ ăn đưa tới, rồi mở ra cửa phòng, mời Ninh Phi Nhiên vào ngồi.
Ánh nến lay động giữa hai người, Ninh Phi Nhiên nhìn Cố Khinh Âm, "Chắc Cố đại nhân rất bất ngờ?"
Cố Khinh Âm tránh ánh mắt hắn, thu liễm thần sắc, nói: "Quả thực là bất ngờ, bản quan nhớ không lầm, trong lúc tuần tra triều đình đã ra công văn rõ ràng cấm quan viên đi lại."
"Hạ quan đến vì thân thể của Cố đại nhân, ý nghĩa của hành động này không phải hoàn toàn khác sao?" Ninh Phi Nhiên cười, nói: "Cố đại nhân cả ngày vì triều đình hao tâm tổn sức, hạ quan thân là thầy thuốc của Thái y viện, tất nhiên có nghĩa vụ chăm sóc tốt cho thân thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-quan-van-su/2103735/chuong-200.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.