Đúng lúc này, trong lao truyền đến tiếng bước chân, các nàng chưa kịp trốn đã bị phát hiện, “Các người là ai?”
Người vừa lên tiếng là thủ vệ trong đại lao, đi phía sau hắn còn hai người nữa. Vẻ mặt của ba người đó đều nghiêm trọng, lạnh lùng. Cố Khinh Âm và Tử Nguyên đều ngồi trên mặt đất, trong tay Tử Nguyên còn cầm một hộp cơm.
Tim Cố Khinh Âm đập dồn dập như trống đánh, nàng cảm giác được Tử Nguyên bên cạnh mình đang run rẩy, đành phải cúi đầu xuống, khẽ nói: “Chúng tôi đến đưa đồ ăn.”
Thủ vệ đó nhìn các nàng một lượt, nhíu mày lạnh nhạt nói: “Giờ này? Đưa đồ ăn?” Hắn bỗng dừng một lát, rồi lại tiếp tục hỏi: “Đưa cho nữ nhân đó?”
Cố Khinh Âm đương nhiên không biết nữ nhân mà hắn nói là ai, nhưng bây giờ không còn sự lựa chọn nào khác, đành phải gật đầu.
“Đã là đưa đồ ăn, vì sao cứ đứng ngoài cửa lao?” Người trẻ tuổi hơn đứng phía sau hỏi lại, hai mắt sáng ngời.
Cái khó ló cái khôn, Cố Khinh Âm sợ hãi trả lời: “Lúc nô tỳ mới đến, đại ca gác cửa đang ngủ, không có người mở cửa, nên chỉ có thể ngổi chờ ở chỗ này.”
Ba người đó nhìn các nàng, không hỏi nữa. Hai tên thủ vệ thì thầm với nhau vài câu, rồi đột nhiên đi về phía hai nàng.
“Kẽo kẹt.” Cánh cửa nhà lao sau lưng các nàng không xa mở ra, nàng nghe thấy tên thủ vệ nói: “Vào đi, bên trên có phân phó, phải ép nàng ta ăn.”
Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-quan-van-su/2103620/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.