Cố Khinh Âm lạnh lùng nói "Ngài đang báo thù tôi. Trước vây tôi ở chỗ này, nhân cơ hội đối phó Tống đại nhân, bởi vì ngài biết nếu không có ông ấy, tấu chương tôi viết có đầy đủ xuất sắc đến đâu cũng không đến được tay Hoàng Thượng."
Khóe môi Hàn Cẩm Khanh khẽ nhếch, chế giễu: "Ý của Cố đại nhân là, bản tướng đoán chắc cô sẽ tránh trên xe ngựa của bản tướng, sau đó lại nghĩ cách mang cô đến nơi này?"
"Hừ, cho dù ngày ấy tôi không lên xe ngựa của ngài, ngài nhất định cũng nghĩ biện pháp vây khốn tôi, khiến tôi trơ mắt nhìn Tống đại nhân bị bãi chức mà bất lực không làm được gì!"
Hàn Cẩm Khanh nhìn nàng chằm chằm, mắt phượng phản chiếu ánh nến, "Phân tích của Cố đại nhân rất đúng, khó trách tấu chương viết ra có thể thành công buộc tội Lý Thừa Phong."
"Thấy tôi nói trúng rồi? Hàn tướng gia?" Cố Khinh Âm không muốn buông tha, nàng muốn Hàn Cẩm Khanh chính miệng thừa nhận, xé rách lớp ngụy trang của hắn.
"Cố đại nhân muốn nói bản tướng ép Tống Dịch Khôn bị miễn chức, " Hàn Cẩm Khanh thay đổi tư thế nằm thoải mái, buồn bã nói: "nếu Cố đại nhân muốn truy xét đến cùng thì cứ cho là vậy đi."
"Ngài có ý gì?!"
Hàn Cẩm Khanh cười rộ lên, mắt híp lại, rạng rỡ sinh động, "Cố đại nhân cũng đã làm quan vài năm, những việc thế này trong triều, chẳng lẽ còn cần bản tướng nói toạc ra?"
Cố Khinh Âm như bị mê hoặc trong nụ cười tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-quan-van-su/2103606/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.