Vai trái của Hàn Cẩm Khanh bị kiếm đả thương, vì không muốn đối thủ thừa nước đục thả câu, nên lúc ấy chỉ băng bó đơn giản, rồi ngồi xe cả đêm nhanh chóng chạy đến biệt viện.
Cũng may là Sở Phong ứng phó kịp, kẻ hành thích sau khi đắc thủ liền rút lui. Miệng vết thương bên vai trái của Hàn Cẩm Khanh hơi thâm lại, lúc đầu cũng đau nhức khó chịu, sau dần dần tê dại, chỉ thỉnh thoảng co giật một cái. Hàn Cẩm Khanh đã trải qua nhiều sóng gió, nên cũng không để vết thương nhỏ ấy vào mắt. Đúng lúc này xe ngựa lại nảy lên một cái, cả người Cố Khinh Âm ngã về phía hắn, cằm đập trúng vai trái của hắn.
Hàn Cẩm Khanh đau nhức, nhịn không được kêu lên, sắc mặt lại tái nhợt vài phần.
“Cô, còn không lui ra cho ta, “ hắn thở hổn hển, hai hàng lông mày nhíu chặt, một tay dùng sức ấn bả vai, “Cô cố ý.” Hắn nhìn nàng, ánh mắt tối tăm.
Này biến đổi cố đem Cố Khinh Âm làm mông, nàng còn chưa kịp phản ứng, vừa ngẩng đầu, nhìn thấy Hàn Cẩm Khanh thay đổi sắc mặt.
Lần đầu tiên, đây là lần đầu tiên nàng nhìn thấy trên mặt Hàn Cẩm Khanh xuất hiện biểu tình sinh động như vậy. Hắn cực lực nhẫn nại, hô hấp trở nên dồn dập, có thể nghe thấy tiếng thở rõ ràng trong không gian nhỏ hẹp, đầu mày nhíu chặt, thậm chí nàng có thể nhìn rõ mấy giọt mồ hôi lấm tấm trên trán hắn.
Nàng bỏ chăn trên người ra, chậm rãi ngồi xuống, “Ở trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-quan-van-su/2103576/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.