Không biết qua bao lâu, độ ấm trong Nguyên Hòa điện ngày càng giảm xuống, thân thể trần trụi của Cố Khinh Âm đắp một tấm chăn gấm mỏng, nàng cuộn mình lại nhưng cũng không tránh được cái lạnh nên từ từ tỉnh dậy.
Vừa muốn cử động thân hình một chút, cơn đau nhức toàn thân khiến nàng thiếu chút nữa kêu lên thành tiếng. Nàng cúi đầu nhìn thấy cánh tay nam nhân vòng trên thắt lưng nàng, giật mình một cái, nàng lập tức cau mày đưa tay khe khẽ bỏ cánh tay kia ra.
Không phải nàng hoàn toàn không có ấn tượng với đêm hoan ái hôm qua, nhưng nàng cũng không muốn nhớ kỹ bất kì đoạn nào. Nàng không nhìn nam nhân phía sau, cố nén đau, run rẩy đỡ mép giường đứng dậy.
Cố Khinh Âm dùng nước lạnh còn lại trong thùng gỗ lau qua thân mình, rồi cầm lấy y phục sạch sẽ vắt bên cạnh để thay, nàng không lưu luyến chút nào bước ra khỏi Nguyên Hòa điện.
Trong khoảnh khắc nàng bước ra cửa điện, nam tử phía sau mở hai mắt ra. Cố Khinh Âm, sau này chúng ta sẽ còn gặp lại.
Lúc này, mặt trời còn chưa ló dạng, sắc trời vẫn hơi tối, Cố Khinh Âm tự trấn định mình phải bước đi thật tiêu sái. Nàng tự nói với chính mình, tất cả đều đã qua, dù trước đây là Hàn Cẩm Khanh, hay là nam nhân đêm qua, đều chỉ là ngoài ý muốn. Sau này nàng tuyệt đối sẽ cách xa bọn họ, cách thật xa, thì nhất định không có việc gì.
Nàng vừa muốn lên thuyền rời khỏi đảo, liền bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-quan-van-su/2103559/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.