Thân thể phóng túng của Cố Khinh Âm chợt cứng đờ, sâu trong lòng có cái gì đó dậy sóng, là xấu hổ và cũng là cảm giác áy náy.
Nàng nhìn hắn, không nói lời nào, đôi mắt say trong tình dục lại ẩn hàm tinh quang, hai tay khoác lên bờ vai rộng của hắn, mật viên dưới thân nhắm ngay long căn thô dài đang ngẩng cao của hắn nghiền nhẹ.
Gậy thịt của Kỷ Trác Vân vừa thô vừa dài, Cố Khinh Âm cúi đầu liếc mắt một cái đã thấy kinh hãi. Nàng đong đưa mông lên xuống, dùng đóa hoa trêu chọc gậy thịt của hắn, hai bầu vú lớn theo động tác của nàng không ngừng rung lên, dính đầy dâm thủy của nàng và nước bọt của Kỷ Trác Vân.
“Nga... Tiểu rối loạn, tiểu rối loạn, tiểu rối loạn...” Kỷ Trác Vân bị nàng quyến rũ đành phải thẳng thắt lưng, tay to giữ chặt bờ mông đầy đặn cong lên của nàng, không cho nàng tùy tiện nắm giữ tiết tấu.
Tay Cố Khinh Âm cào xước vai hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn rực hồng, “Không cho phép huynh gọi tôi như vậy!” Nàng nhìn thẳng vào hắn, nghiêm túc nói.
“Vậy cô muốn như thế nào? Gọi cô như vậy, cũng chỉ để gia tăng tình thú thôi.” Ngón tay Kỷ Trác Vân bắt đầu đi vào trong khe mông nàng.
Cố Khinh Âm đột nhiên bắt lấy gậy thịt của hắn, nắm chặt trong lòng bàn tay bóp mạnh, làm Kỷ Trác Vân thở dốc vì kinh ngạc, “Tôi nói không cho phép, tôi không muốn nghe thấy nữa.”
Vận mệnh nằm trong tay người ta, trong đáy mắt Kỷ Trác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-quan-van-su/2103557/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.