Dù có là Cố Khinh Âm gặp biến không sợ hãi thì lúc chạm vào nước hồ lạnh như băng, vẫn phải thét lên chói tai.
Đã là đầu mùa đông, nước trong hồ lạnh thấu xương, nàng mở miệng muốn kêu cứu, thì nước hồ tràn vào trong miệng, như muốn cướp đoạt hơi thở và nhịp đập trái tim nàng.
Toàn thân đau đớn như bị kim châm, ăn sâu vào tận xương, thấm vào lục phủ ngũ tạng. Quan phục bị nước hồ làm ướt sũng, nặng trịch dính sát vào người nàng, như cái khóa nặng kéo nàng xuống đáy hồ sâu thẳm đen ngòm.
Nàng muốn chết, lần đầu tiên nàng cảm thấy mình gần cái chết như vậy, nên khó tránh khỏi nhớ lại một vài chuyện cũ, quang ảnh lần lượt thay đổi. Nàng không có lưu luyến cũng chẳng có chờ đợi, nàng chỉ cảm thấy mệt. Nhiều năm giả bộ kiên cường vô vị như vậy, rốt cuộc đối với nữ tử, thì quan trường vẫn là nơi hung hiểm, nàng đã phải nhận những ánh mắt khác thường, năng lực cũng bị nghi ngờ...
Tâm đã héo mòn, nàng dần dần ngừng giãy dụa, thanh âm hỗn độn bên tai càng lúc càng xa, nàng cứ để mình chìm xuống, chìm xuống, cho đến khi có một đôi tay mạnh mẽ nâng nàng lên, cho nàng một cái ôm ấm ấp...
Tin tức Cố Khinh Âm rơi xuống nước nhanh chóng truyền khắp trong tiệc tối, quan viên lớn nhỏ dù quen biết hay không, đều đến bên hồ xem xét tình hình, vẻ mặt thì tỏ ra quan tâm, nhưng nói chính xác hơn là đang xem náo nhiệt.
Đương nhiên cũng kinh động đến Hoàng Thượng Hoàng Hậu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-quan-van-su/149645/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.