“Ngài vô sỉ!” Cố Khinh Âm trách mắng nhưng trong lòng lại hơi hoảng sợ.
Cơn nóng dưới thân tiếp tục di chuyển dao động, có lẽ chính nàng cũng không biết, nhưng Hàn Cẩm Khanh lại nhìn thấy rõ ràng, khóe mắt đuôi mày của tiểu nữ nhân giờ phút này đều tạo nên xuân ý, xuân triều mãnh liệt, hội tụ ở tiểu huyệt mê người, một giọt, hai giọt, đọng lại trên chăn gấm, còn một sợi chỉ bạc vẫn bắt tại miệng huyệt, hương diễm đến cực điểm.
“Cố đại nhân đã ẩm ướt như vậy, cô vẫn còn cãi cứng? Xem ra cái miệng nhỏ phía dưới của cô thành thực hơn nhiều.” Hàn Cẩm Khanh cố ý thổi khí vào tiểu huyệt, khiến nơi đó càng co rút mãnh liệt, khiến dục hỏa trong mắt hắn càng bốc cao.
Hắn tách hai đùi của Cố Khinh Âm ra, dùng sức ấn xuống trước ngực nàng, cười tà tứ: “Cố đại nhân tự nhìn xem, ta mới chỉ nói hai câu, phía dưới của cô vừa ẩm ướt lại vừa đỏ hồng, thân thể mẫn cảm như vậy, ta nghĩ át chủ bài của Thanh Vân quán cũng không bằng.”
Bởi vì tư thế xấu hổ, Cố Khinh Âm dễ dàng nhìn thấy hoa viên của mình bị nâng cao lên, nơi đó quả nhiên ướt nước trơn mượt, đóa hoa khẽ nhếch, hoa hạt đứng thẳng... Nàng nhanh chóng khép mắt lại, trong lòng lại khiếp sợ không thôi.
Đã biết là thế nào? Chẳng lẽ nàng thật sự trời sinh dâm đãng? Nhưng ngày trước có chút hành động thân mật cùng với Nguyễn Hạo Chi, thân thể nàng cũng không như vậy. Còn hiện tại nàng chỉ cảm thấy trong cơ thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-quan-van-su/149639/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.