Chương trước
Chương sau
Thực mau nàng liền hiểu rõ.

Ở bên trong tiếng vừa hạ xuống, hai gã thị vệ từ bên ngoài đi đến, một người kéo lại cánh tay Triệu Lạc Ý, tùy ý để hai đùi của nàng đáp lên mặt đất, rồi sau đó thật cứ như vậy.. đem nàng kéo đi xuống.

Tốt xấu cũng là chính nhị phẩm Thượng Thư lệnh đích nữ, cứ như vậy bị xem như là bao tải giống nhau kéo đi ra ngoài.

Động tĩnh không nặng, không nhẹ xẹt qua bên tai nàng.

Tiếng bước chân nặng nề của hai gã thị vệ như chà đạp lên đáy lòng nàng, từng bước một, dẫm đến Kỳ Trường Nhạc trong lòng trầm xuống.

Sự tình của Triệu Lạc Ý tựa như là bước nhạc đệm không đáng để chú ý, thực nhanh liền đi qua. Cho dù là nội thị đứng thẳng một bên, đều chưa hề đối với Thượng Thư đích lệnh chi nữ bị kéo xuống cho một chút ánh mắt. Phảng phất như là.. chưa từng đem nàng để vào mắt.

Càng đừng nói người đang ngồi ngay ngắn phía trên ngôi vị kia, quý không thể nói nữ quân.

Dường như vừa rồi người bị nàng dọa đến ngất, chỉ là một người cung nữ bình thường, chẳng phải cái gì gọi là Thượng Thư lệnh đích nữ.

Nghĩ đến như vậy.. Nếu là tiên đế, có lẽ sẽ không làm như vậy. Rốt cuộc tiên đế chiêu hiền đãi sĩ, lại cực kỳ xem trọng thanh danh, đương nhiên sẽ không làm ra chuyện như vậy.

Nhưng nữ quân không giống nhau.

Nàng.. từ trước đến giờ không sợ này đó, càng không để ý đến những thứ như vậy. Nếu không cũng sẽ không làm những việc bạo quân thường làm.

Sau khi thị vệ kéo xuống Triệu Lạc Ý, nội thị phảng phất như không có chuyện gì phát sinh, mở ra quyển sách, tiếp tục tuyên người.

Nếu nói lúc trước phía dưới người quỳ gối là khẩn trương, kính sợ cùng an tĩnh. Thì hiện tại, họ toàn bộ đều biến thành sợ hãi, sợ hãi cùng với tĩnh mịch.

Thân mình mỗi người vừa cứng đờ vừa run rẩy, thậm chí liền đến hô hấp cũng không dám.

Phía trên đại điện cực kỳ yên tĩnh, chẳng sợ là rơi một cây châm, cũng có thể nghe thấy.



Kỳ Trường Nhạc, tự nhiên cũng là một trong những người này.

Nàng từng ngây thơ ngu ngốc mà cho rằng, liền tính là bên ngoài đồn đại như thế nào, chung quy cũng sẽ thái quá hơn chút. Nữ quân.. sao có thể là người như vậy đâu?

Nếu nàng thật sự bạo ngược vô đạo, hung ác cùng cực, thì như thế nào có thế an an ổn ổn ngồi ở ngôi vị hoàng đế đâu?

Cho nên bên trong đó nhất định có thành phần bị khếch đại.

Bởi vậy, nếu nàng muốn sử dụng mỹ nhân kế, cũng sẽ không xảy ra vấn đề.

Nhưng là, một cái Triệu Lạc Ý, liền lập tức đánh tỉnh Kỳ Trường Nhạc.

Tuy rằng Triệu Lạc Ý trả lời không tính là tìm lối tắt, khiến người trước mắt sáng ngời. Nhưng phía trước, toàn bộ trả lời cũng nàng đều theo đúng quy củ, thuộc về đáp án bình thường.

Nhưng dù như vậy.. Đều không thể vào được mắt nữ quân, thậm chí bị nữ quân đuổi theo tìm sai, cố ý khó xử, cuối cùng dẫn đến kết cục như vậy.

Bất tỉnh hôn mê bị thị vệ kéo ra Thể Nguyên Điện, hơn nữa lại không biết kéo đi nơi nào. Chuyện như vậy nếu bị truyền ra, Triệu Lạc Ý xem như bị hủy hoại đi nửa thanh danh.

Nhưng nữ quân lại không có chút nào động dung, ngược lại cảm thấy Triệu Lạc Ý cũng chỉ có như vậy thôi.

Đối phương còn là Thượng Thư lệnh chi nữ, kiến thức rộng rãi, danh môn khuê tú, đều không thể đạt được một hai phần hảo cảm của nữ quân.

Mà nàng..

Hộ Bộ Thị Lang thứ nữ, chưa từng gặp qua cái gì việc đời, mỗi ngày chỉ cân nhắn tâm cơ lấy lòng người khác. Chỉ dựa vào năng lực như vậy của nàng, có thể trước mặt nữ quân giữ được mạng nhỏ, thậm chí tiến thêm được một bước sao?

Nếu ngay từ đầu, Kỳ Trường Nhạc còn tràn đầy tin tưởng. Nhưng hiện tại, nàng rốt cuộc không dám lại mơ ước vọng tưởng nhiều hơn.

Chỉ hi vọng, có thể giữ được tính mạng liền tốt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.