Edit: nhuandong
Beta: TieuKhang
Thái tử Diên Nhạc Cảnh Thành, diệt nước láng giềng xâm lược, từ Tây Cương hồi kinh.Bá quan văn võ toàn triều đều tụ tập ở cổng Tây Thành. Cờ hiệu phấp phới, kèn phát lệnh kêu vang. Bách tính Kinh thànhtừng nhà nhô đầu ra từ cửa sổ, cung nghênh Tháitử Cảnh Thành khải hoàn trở về.
Trận chiến vô cùng lớn.
Tôi đứng trước cửa phủ Tháitử Cảnh Thành.
Cảnh Phi không biết đứng bên cạnh tôi từ khi nào, nói: “Nhậm Lan Châu, có muốn cùng bổn vương ra khỏi thành hay không? Tới cổng Tây Môn, ngươi có thể cưỡi trên yên ngựa mà bổn vương thích, nhìn cho rõ ràng, còn hơn ở đây lâu lâu nhướn chân,lâulâu lại rướn cổ?”
Tôi liền quay sang liếc xéo hắn.
Cảnh Phi nổi tiếng là vị vương gia vô công rỗi nghề, lại còn nổi tiếng phong lưu, cái tư vị thế nào là mỏi mắt chờ mong lại lưu luyến thật tốt đẹp biết bao.
CảnhPhi thấy tôi không để ý tới thì cũng ngừng nói, cùng lẳng lặng đứng chung với tôi.
Không đợi được Tháitử ở Cảnh Thành, ngược lại trông thấy Văn công công trong cung.
Văn công công là lão công công bên cạnh Hoàng hậu, từ trước đến nay vẫn luôn đối xử tốt với tôi. Chỉ nghe lão công công khom lưng đọc: “Phụng khẩu dụ của Hoàng hậu,triệu nữ quan Nhậm thị của phủ Thái tử Cảnh Thành vào cung yết kiến.”
Cảnh Phi vỗ tay một cái, cười nói: “Đúng vậy, người mới được thụ phong như ngươi, nên được mẫu hậu triệu kiến, hôm nay Thái tử ca ca lập được công,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-quan-lan-chau/2370691/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.