Editor: Trang
Gần đây Dung Dung học nấu ăn, một chiếc thuyền nhỏ, một hồ nước, mời tôi cùng nhau đi du hồ.
Quả nhiên Cảnh Phi không cần đi Tây Cương. Thánh chỉ ở Kinh thành không mất mấy ngày liền đến Miên thành, Cảnh Phi tiếp chỉ, vì thế chỉ cần chuyên tâm làm khâm sai trù khoản của hắn.
Miên thành tuy nhỏ, nhưng tin tức truyền ra rất nhanh. Lại qua mấy ngày, rốt cuộc Hạ gia cũng quyên góp một khoản tiền. Những thương gia khác cũng ào ào rộng rãi giúp đỡ.
Dung Dung nghe thấy những chuyện này, cười nói với tôi: "Vẫn là Vương gia có biện pháp."
Ánh mắt nàng lưu chuyển, kiều mỵ vô hạn, vui không tả siết.
Mùa đông ở Miên thành cũng không lạnh lắm, lúc hà hơi ra sương trắng cũng không quá dày đặc. Chỉ cần khoác áo choàng mỏng cũng có thể ngăn cản được khí lạnh ở ngoài thuyền. A Chức bận trước bận sau, giúp đỡ Dung Dung xếp đặt bữa sáng tinh xảo. Ngồi ở mũi thuyền, nhìn trời xanh như nước, cực kỳ thích ý.
Dung Dung là danh kỹ, thuyền hoa sửa thành thuyền nhỏ lại tận dụng khả năng mà trở nên khiêm tốn, hoa, tơ lụa gì gì đó đều tháo hết xuống, thuyền nhỏ trống vắng, ở trên hồ không khiến người ta chú ý đến.
Ăn thức ăn, tôi nhìn một bức tranh cổ treo ở trên thuyền, liền cười nói: "Chắc hẳn tỷ tỷ đánh đàn rất tốt, không biết hôm nay tôi có diễm phúc được nghe hay không?"
Dung Dung cúi đầu cười, nói: "Lâu rồi không đánh, chỉ sợ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-quan-lan-chau/2370617/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.