Edit: Tiểu Y Y
Ban đêm là lúc Hắc Ngục an tĩnh nhất, nhưng lúc này trong phong giam đơn của Lục Ngân lại đang trình diễn một màn lửa cháy tận trời.
“Ân…… Ngứa, đừng động…… Đã khuya……”
Trên giường lớn, hai người không khoảng cách, giao lưu triền miên.
Quần áo trên người Bạch Thiến Thiến đã bị lột sạch, da thịt kiều nộn trắng nõn dưới ánh đèn tối tăm, tản ra ánh sáng kim sắc mê người.
Trên người cô, Lục Ngân hưởng thụ liếm mút bầu ngực, phát ra thanh âm ái muội, Bạch Thiến Thiến mặt đỏ tai hồng, cả người bủn rủn.
“Đừng ngủ.” Miệng anh một khắc cũng không rời đôi đại bạch thỏ mềm mại, mơ hồ phun ra hai chữ, không phải thương lượng, mà là mệnh lệnh.
Bất đắc dĩ, Bạch Thiến Thiến đành phải chậm rãi mở mắt ra, ngực đã bị anh trêu chọc tới nóng lên, căng cứng, sao cô còn có thể ngủ được?
Lục Ngân đè lên người cô tác oai tác quái, cơ thể tinh tráng chỉ mặc mỗi chiếc quần lo̶t̶"̶ màu xanh lá, nửa thân trên các vết sẹo ngang dọc đan xen, nhìn thấy ghê người.
Cô có chút lo lắng, sợ nếu tiếp tục vận động kịch liệt thì mấy vết thương vừa tốt lên kia sẽ lại rách ra.
“Lục Ngân, anh còn chưa có khỏe hoàn toàn đâu, không cần……”
Không đợi cô nói hết lời, đã bị anh áp lại:” Vết thương không nặng, em quan trọng nhất.” Vết thương không nặng?
Bạch Thiến Thiến vứt bỏ hình tượng, cho anh một cái trợn mắt, lúc này mới vừa qua khỏi dăm ba bữa, tuy nói mấy vết thương đó không còn đổ máu, miệng vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nu-quan-giao-trong-nguc-giam-nam/731171/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.